Ngược lại, chuyện phụng dưỡng lão nhân nàng đích thực là không có ý
kiến, cũng không biết Lão thái thái muốn nàng đi qua phụng dưỡng là có ý
tứ gì.
Trừng phạt hoặc là dạy dỗ?
Bất quá, mặc kệ nói cái gì, nàng nếu có thể ở bên người Lão thái thái
nghỉ ngơi một năm rưỡi, vậy bên ngoài cũng có thể lấy lại chút thanh danh
á.
Thường Nhuận Chi nghĩ vậy, trong lòng cũng có chút thông thấu, liền
cười hỏi Ngọc Kỳ: "Muốn ta lập tức đi qua đó sao?"
"Lão thái thái chưa nói, bất quá thái thái muốn Tam cô nương có thể qua
càng sớm càng tốt." Ngọc Kỳ cười nói: "Thái thái muốn Tam cô nương
chuẩn bị, trò chuyện thật tốt với Nhạc di nương trước."
Từ trước tới nay, Tiểu Hàn thị vẫn luôn săn sóc chu đáo, biết nàng nếu
chuyển vào viện của Lão thái thái, sợ là không gặp được Nhạc thị vài lần,
cho nên để thời gian cả đêm này cho nàng cùng Nhạc thị tâm sự.
Thường Nhuận Chi không khỏi cảm thán.
Tuy rằng không phải là mẹ ruột, nhưng cách bà đối xử với nàng, cũng
giống như mẹ ruột.
Tiễn bước Ngọc Kỳ, Thường Nhuận Chi để cho Diêu Hoàng đi thu thập
chút đồ đạc.
Ngụy Tử có chút khẩn trương: "Cô nương có muốn dẫn theo người đi
qua hầu hạ người không?"
Diêu Hoàng nghe vậy cũng lập tức nhìn về phía Thường Nhuận Chi.