KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 113

nó, cô quay ra thấy nó là một vở kịch tồi. Chỉ có Tommy là đáng giá! Nhiều
lần trong ngày, Tuppence gạt nước mắt và tự nhủ: "Con ngốc, khóc nỗi gì.
Mày rất quý cậu ấy, đúng vậy. Mày quen cậu ấy từ ngày còn bé thơ nhưng
không vì thế mà lại đa sầu đa cảm". Còn về Boris thì vẫn không thấy bóng
vía hắn đâu. Hắn ta không hề đến South Audley Mansions nơi Julius uổng
công chờ đợi cùng với chiếc ô tô. Tuppence lại đắm chìm trong suy nghĩ.
Mặc dù công nhận những lời phản đối của Julius là có cơ sở, cô vẫn không
hoàn toàn từ bỏ ý định cầu cứu ngài James Peel Edgerton. Thậm chí cô đã
tìm kiếm địa chỉ của ông ta trong danh bạ điện thoại. Ông ta đã muốn nhắc
cô phải thận trọng vào hôm nọ, tại sao nhỉ? Cô có quyền đề nghị ông ta giải
thích. Ông ấy đã nói với cô thật là tử tế! Có thể ông ấy có khả năng cho cô
một vài thông tin về bà Vandermeyer và bà ta sẽ đưa cô đến chỗ tìm ra
Tommy.

Cuối cùng, phấn chấn lên theo thói quen của một con chó săn say mồi,

cô quyết định rằng nên thử làm theo hướng đó. Vào chủ nhật, buổi chiều cô
được nghỉ. Cô sẽ gặp Julius và thuyết phục anh ta đi vào hang sư tử.

Vào ngày hôm đó, nhẽ ra cần phải sử dụng mọi tài biện luận để thuyết

phục Julius. Nhưng Tuppence đã biết tỏ ra cứng rắn. "Nếu việc này không
có lợi thì cũng chẳng có hại gì

-

cả", đấy là điệp khúc của cô cho đến khi chàng trai trẻ Mỹ phải đầu hàng.

Ngay khi Julius nhượng bộ, ho đi ô tô đến ngay Carlton House Terrace.

Một người quản gia kiểu cách mở cửa cho họ. Tuppence cảm thấy hơi lo

lắng. Sau hết thì tiến trình này là một liêu lĩnh chưa từng thấy. Đáng lẽ nói
bình thường "Ngài James có nhà không ạ?" thì cô lại chọn cách nói độc đáo
theo ý mình. "Ông vui lòng đề nghị ngài James đến đây vài phút được
không? Tôi có một lá thư quan trọng cho ông ta".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.