KẺ TÌNH NGHI - Trang 250

44

Iva quên mất không rung chuông bữa tối khi đồng hồ chỉ năm giờ hai
mươi.

“Em thật lạ quá,” Roman nói khi anh rửa tay trong bồn. “Em đang để

tâm trí ở đâu thế?”

“Em không biết,” cô thành thực. Suy nghĩ của cô đang chuyển từ chủ đề

này sang chủ đề kia, mà không dừng lại ở đâu. Chuyện này và chuyện kia.
“Chắc là do trời mưa. Cơn mưa trái mùa. Đó là lí do em cảm thấy kì lạ.”

Sau đó, anh không nói thêm nhiều, nhưng cô cảm thấy anh đang nhìn

mình khi cô bày thức ăn lên bàn. Cô lại cảm thấy cơn đau nửa đầu đã hành
hạ cô suốt mùa xuân và mùa thu. Nó thường kéo dài ba đến bốn giờ mỗi lần
- cảm giác đặc biệt như thể một cái gì đó đã ép chặt vào phía sau nhãn cầu
của cô. Cô lấy một viên thuốc để chặn sự đau đớn lại, nhưng không cảm
thấy đỡ mấy.

Trên đường về nhà từ thị trấn, cô đã dừng lại ở tiệm KFC của Đại tá

Colonel và mua mấy hộp gà rán. Các cậu bé đã hò hét khi cô đặt hai đĩa
đầy gà trên bàn. Tỏ ra cảnh giác và uể oải, Roman đưa thức ăn vào miệng
như một cái máy. Không có những trò đùa cợt vui vẻ với các cậu bé như
mọi khi. Thấy Roman đang để tâm trí vào những thứ khác, tất cả nuốt
chửng bữa tối một cách ngấu nghiến, ngoạm những miếng lớn và quên cả
xin phép và cảm ơn khi đứng dậy. Cobb nhìn lên Iva khi cô rót đầy soda
vào cốc của cậu, cằm cậu ánh lên vết dầu mỡ. Ánh mắt xanh trống rỗng
dừng trên người cô một lúc.

Sau bữa tối, qua cửa sổ nhà bếp, cô nhìn Roman và đám nhóc của anh

chạy băng qua sân để tới chỗ các câu lạc bộ, tất cả làm nước trong các vũng
bắn tung tóe và ồn ào cãi cọ về bộ phim chúng muốn xem trước. Riga ở lại
với cô, còn Laz thì đang nhảy múa xung quanh đống đồ chơi của mình.
Roman đang chìm đắm rất sâu trong suy nghĩ của mình, anh dường như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.