KẺ TÌNH NGHI - Trang 197

“Tôi nghĩ não bộ của tôi ổn thôi, nhưng tôi thường hay quên tên hoặc

bước vào một căn phòng và không thể nhớ tại sao...”

“Mọi người đều làm vậy, Hamp.”
“Vâng tôi biết. Nhưng điều đó không ngăn cản tôi tự hỏi nguyên do. Tôi

buộc phải tìm con bé trong khi tôi có thể.” Sophie đã không có bất kỳ phản
ứng nào. Sự im lặng là cần thiết, không gây khó xử, nhưng sau một thời
gian cô cần thoát khỏi ánh sáng nhân tạo của căn hộ và bầu không khí nặng
nề mà cuộc đối thoại của họ đã tạo ra. “Tôi sẽ dắt chú chó này đi dạo.”

“Trời vẫn còn mưa.”
“Tôi không quan tâm nếu có hơi ướt một chút.”
“Tôi sẽ đi với cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.