Trong trường hợp Việt Nam, Ngân hàng nhà nước đã đúng trong
việc đề xuất thành lập công ty mua bán nợ quốc gia với tổng vốn
100 nghìn tỷ đồng. Giải quyết nợ xấu bằng công ty mua bán nợ là
cách được nhiều quốc gia sử dụng thành công, còn con số 100
nghìn tỷ đồng được nhiều chuyên gia trong nước và quốc tế coi là
một lực đủ cho tình hình nợ xấu hiện nay.
Lý thuyết mua bán nợ xấu không có gì phức tạp. Tuy nhiên,
trong bối cảnh Việt Nam, một số vấn đề sau đây cần phải tính
đến để đảm bảo tính hiệu quả của đề án:
Tính minh bạch, công tâm trong đàm phán mua, bán nợ. Giá mua,
bán một khoản nợ cụ thể có thể nằm bất kỳ ở mức nào giữa 0,1
đồng đến 0,99 đồng cho 1,0 đồng nợ, tùy thuộc chất lượng của
khoản nợ. Nếu khoản nợ có tài sản đảm bảo, tình hình kinh doanh
của con nợ khả quan thì giá mua và giá bán lại khoản nợ cao, và ngược
lại.
Trong thời gian đầu, KAMCO (công ty mua bán nợ của chính phủ
Hàn Quốc thành lập trong cuộc khủng hoảng kinh tế – tài chính
cuối thập kỷ 90) cũng bị “hớ” khi trả giá mua nợ quá cao so với giá
thị trường, sau đó họ đã rút kinh nghiệm để đàm phán giá mua nợ
tốt hơn. Tổng cộng, trong thời gian hoạt động của mình, KAMCO
mua được 110,1 tỷ won nợ xấu với giá 39,8 nghìn tỷ won (trung bình,
trả 36 xu cho 1,0 đồng nợ), bán được 65,9 nghìn tỷ won nợ xấu lấy
31,1 nghìn tỷ won (trung bình, bán giá 47 xu cho 1,0 đồng nợ). Sau
đó, KAMCO được giải thể, bán các quyền lợi, nghĩa vụ còn lại cho
một ngân hàng thương mại. Sau khi tính hết các chi phí hoạt động,
KAMCO không lãi, cũng không lỗ, việc giải quyết nợ xấu ở Hàn
Quốc thông qua KAMCO được đánh giá là thành công.
Khi ngân hàng bán nợ với giá chiết khấu (có thể rất cao), hoặc
khi ngân hàng thực hiện việc xóa nợ vì khoản nợ không thể thu hồi