KẺ TRỘM MỘ - Trang 384

phen chống đỡ, gan bàn tay phải đã rách toạc, máu tươi tức thì chảy xuống
dọc theo cánh tay.

Mà lúc này, dưới sức mạnh tuyệt đối, thanh đao cổ trong tay anh gầy

không ngờ đã bị khuất phục, rất nhiều chỗ trên lưỡi đao đã quằn cả lại. Nếu
Nguyên Lương Vương cứ tiếp tục chém thêm mấy lần nữa, thanh đao cổ
kia cho dù không gãy thì e là cũng sẽ biến thành đồ bỏ đi.

Thấy anh gầy rơi vào thế hạ phong, ba người chúng tôi đều vô cùng lo

lắng, nếu ngay đến anh gầy cũng không phải là đối thủ của Nguyên Lương
Vương, vậy thì chúng tôi lại càng chẳng cần phải nói, chỉ còn nước chờ bị
giết mà thôi.

Nhưng nôn nóng chẳng ích gì, cần phải nghĩ ra cách gì đó mới được.

Vậy nhưng lúc này, trên người chúng tôi không có vũ khí, thực sự là lòng
có thừa nhưng sức không đủ.

Vương Tiên Dao suy nghĩ một lát rồi nhỏ giọng nói với chúng tôi:

“Trong ba lô của tớ vẫn còn một sợi dây thừng, không biết có thể dùng
được không nhỉ?”

Tôn Kim Nguyên hơi ngẩn ra, sau đó liền mừng rỡ nói: “Có thể chứ,

đương nhiên là có thể rồi”. Vương Tiên Dao vốn đang bị thương ở tay,
không thể tùy tiện cử động, thế là Tôn Kim Nguyên liền đi tới giúp cô nàng
tháo ba lô xuống, sau đó lấy dây thừng ra.

Dây thừng tuy không có sức sát thương, song lại có thể dùng làm cạm

bẫy, chẳng hạn như thắt thành thòng lọng rồi vứt xuống đất, chờ đối
phương giẫm chân vào rồi sẽ dùng sức giật mạnh, khi ấy đối phương nhất
định sẽ bị ngã bổ nhào. Nhưng Tôn Kim Nguyên lại nói Nguyên Lương
Vương thân thủ ghê gớm, thắt thòng lọng ném ra hắn chưa chắc đã giẫm
chân vào, hơn nữa trong quá trình chiến đấu, anh gầy rất có thể sẽ bị vướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.