KẺ TRỘM MỘ - Trang 41

liền chuẩn bị nhảy.

Tôn Kim Nguyên vội bước lên ngăn tôi lại, sau đó trầm giọng nói:

“Đừng có lỗ mãng! Cậu còn chưa biết cái hàng này sâu tới mức nào, lỡ như
nó rất sâu, cứ thế nhảy xuống chẳng phải là tự tìm đường chết ư? Hơn nữa,
nếu cậu nhảy vào người Tiên Dao, cô ấy sẽ càng bị thương nặng thêm mà
thôi.”

Nghe thấy thế, tôi bèn tự tát mình hai cái, thầm mắng bản thân nhất

thời bộp chộp, thiếu chút nữa đã làm hỏng chuyện. Sau một thoáng trầm
ngâm, tôi cất tiếng hỏi Tôn Kim Nguyên: “Vậy theo cậu thì chúng ta nên
làm thế nào đây?”

Tôn Kim Nguyên vừa mở chiếc ba lô của cậu ta ra vừa nói: “Bây giờ,

chúng ta cần tìm một sợi dây thừng, sau đó tớ bám vào sợi dây thừng đó leo
xuống dưới, cậu thì chở ở trên này. Sau khi tớ tìm được Tiên Dao, cậu sẽ
kéo cô ấy lên trước, tiếp đến thì kéo tớ.”

“Dây thừng?” Tôi nhìn Tôn Kim Nguyên vẻ nghi hoặc.

Tôn Kim Nguyên không trả lời tôi, chỉ lẳng lặng lấy từ trong ba lô ra

một lưỡi dao quân đội Thụy Sĩ, sau đó đi vào rừng, không lâu sau thì lôi ra
một cuộn dây mây khá dài. Tôi lập tức giật mình bừng tỉnh, không kìm
được hỏi bằng giọng thán phục: “Sao cậu lại mang cả dao theo vậy?”

Tôn Kim Nguyên dùng dao cắt những chiếc lá trên cuộn dây mây đi,

chẳng buồn ngẩng đầu lên, bình thản đáp: “Dao cũng là một vật phẩm thiết
yếu để sinh tồn nơi hoang dã.” Trong khi cậu ta nói, lưỡi dao kia vẫn không
ngừng đưa qua đưa lại nhoay nhoáy, chỉ một lát sau, những phần thừa thãi
đã được cắt bỏ hết, rồi cậu ta nối hai đoạn dây mây thành một sợi dây hoàn
chỉnh, kế đó khoác ba lô lên lưng, kêu tôi giữ chặt sợi dây, cậu ta thì bám
vào đó rồi từ từ trượt xuống dưới hang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.