KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 247

môn nam giới, vẻ trịch thượng cũng giảm bớt.

Tần Dư Kiều trừng mắt nhìn Lục Cảnh Diệu, hơi đau lòng xoa mặt Hi Duệ:
“Bởi vì bình thường anh không chú ý nên Hi Duệ mới có thể đen như vậy.”

Tội này nặng nề quá, Lục Cảnh Diệu lặng lẽ đứng bên không nói gì.

Lục Hi Duệ nhìn Lục Cảnh Diệu, xua tay với Tần Dư Kiều, nói: “Chị Dư
Kiều, không phải vậy đâu, da em đen có thể là do di truyền, di truyền từ mẹ
em.”

Tần Dư Kiều: “…”

Lục Cảnh Diệu cười khẽ, liếc nhìn Tần Dư Kiều với vẻ sâu xa, vui vẻ ung
dung nói: “Cũng có thể. Tốc độ đen mặt của mẹ con nhanh lắm, cho nên
ảnh hưởng đến con rồi.”

Chẳng liên quan! Khi Tần Dư Kiều đang định ngẩng đầu nhìn Lục Cảnh
Diệu với ánh mắt căm tức, Lục Cảnh Diệu đã cười tươi rói với cô: “Mẹ
mới, đi thôi.”

Hành vi tóm lấy điểm yếu rồi khiêu khích trắng trợn này của Lục Cảnh
Diệu khiến cô cảm thấy mình như thịt cá nằm trên thớt, mặc người chém
giết. Tần Dư Kiều rất không thích cảm giác như vậy, nhưng Lục Cảnh Diệu
nắm lấy điểm yếu của cô hết lần này đến lần khác, cứ như anh đang nhân từ
cho cô phạm vi hoạt động. Nhưng phạm vi này do anh vạch rõ, hơn nữa
giới hạn của phạm vi còn liên quan đến tâm trạng của anh.

Có điều cùng một chuyện, sẽ có góc nhìn khác nhau. Ví dụ như câu trả lời
vừa rồi của anh, chính là muốn nói thêm mấy câu với Tần Dư Kiều, tốt nhất
cô nên toàn tâm chú ý tới anh, tốt nhất là cô có thể quan tâm đến anh như
anh quan tâm đến cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.