KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 270

“Vội gì chứ, anh còn chưa hôn em mà.” Lục Cảnh Diệu nói như lẽ đương
nhiên. Đúng lúc này, bên ngoài phòng làm việc có tiếng gõ cửa, nhưng anh
không vội cúp điện thoại, sau khi nói thêm mấy lời sến rện mới cúp máy,
vui vẻ dựa lưng vào ghế, nói với người bên ngoài: “Vào đi.”

“Tổng giám đốc Lục, đây là quà mừng thọ.”

Lục Cảnh Diệu mở tấm tranh chữ của một danh gia mà thư ký đưa cho anh,
nhìn mấy lần: “Ra ngoài đi.”

Thật ra Lục Cảnh Diệu không thích lấy lòng người khác, nhưng anh có thể
lấy Tần Dư Kiều hay không, Bạch Diệu này vẫn là mấu chốt. Ông ta chính
là người nhà mẹ đẻ của Tần Dư Kiều đó.

***

Ở thành phố S, nhà họ Bạch không tính là danh gia vọng tộc, nhưng cũng
có căn cơ vài đời, hơn nữa Bạch Diệu biết làm người, cũng có quan hệ rộng
ở thành phố S. Vì vậy lễ đại thọ sáu mươi tuổi của Bạch Diệu, nhà họ Lục,
Hàn, Triệu, Giang, Nhan, Đỗ ở thành phố S đều có mặt, vấn đề là mỗi nhà
cử ai và bao nhiêu người đến.

Ví dụ như nhà họ Hàn, tuy ông Hàn không đến nhưng con trai cả và con
trai thứ hai đều có mặt. Tần Dư Kiều rất chú ý đến con trai cả Hàn Ích
Dương kia.

Trước kia Bạch Quyên từng nói chị ấy thích Hàn Ích Dương, kết quả lên
đại học lại yêu Trần Tri Trạch tha thiết, về sau nhắc tới Hàn Ích Dương,
giọng điệu muốn sống muốn chết đã thay đổi, “Em nói Hàn Ích Dương à?
Anh ta chính là tên lưu manh một vạn tuổi.”

Hai người con trai của nhà họ Hàn đều xuất sắc hơn người, bởi vì hồi trước
làm ăn với Tô thị nên Tần Dư Kiều cũng hóng hớt được ít chuyện của nhà
họ Hàn. Về phần Chu Thương Thương kia, có vô vàn cách giải thích khác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.