KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 445

Bạch Diệu lớn tuổi nên tửu lượng bắt đầu kém dần. Mới uống được vài ly
giọng nói đã ngấm men say: "Nhà họ Lục nhiều con trai như vậy, người tôi
thấy hài lòng nhất chình là lão Lục cậu đó. Nhưng trước kia tôi sợ cậu đã
lấy vợ, nên giới thiệu Kiều Kiều cho cậu nhóc Nguyên Đông kia. Haiz …
Nếu Kiều Kiều chưa qua lại với Lục Nguyên Đông, hai đứa cũng không
phải khó xử như bây giờ."

"Không khó xử." Dưới bàn cơm, Lục Cảnh Diệu kéo tay Tần Dư Kiều:
"Con và Kiều Kiều có thể nói là phải trải qua gian nan mới đến được với
nhau. Con thì không sao, người chịu khổ chính là Duệ Duệ và Kiều Kiều.
Duệ Duệ từ tấm bé không có mẹ thương yêu, còn Kiều Kiều lại xa cách con
mình bảy năm mà không hay biết … "

Lời nói của Lục Cảnh Diệu đều ẩn chứa ngụ ý, Bạch Thiên Du rất nhạy
cảm, lập tức cười, giải thích rõ vấn đề: "Đều là lỗi của tôi. Cũng bởi năm
đó tôi giấu Kiều Kiều chuyện này, khiến mẹ con Kiều Kiều và Duệ Duệ
chia lìa bảy năm."

Lục Cảnh Diệu vốn muốn để Bạch Thiên Du tự nhận trách nhiệm, nhưng
Bạch Thiên Du đã nói vậy, anh có thể chuyển hướng để tình hình thêm tốt
đẹp, sau đó chủ động nhận lỗi, hiệu quả nhất định tốt hơn.

Thức ăn được mang lên, Lục Cảnh Diệu từ chối sự giúp đỡ của phục vụ,
đứng lên múc thức ăn cho Bạch Diệu, Bạch Thiên Du và Tần Dư Kiều, vừa
phục vụ vừa cười: "Năm đó nếu như con ngăn cản Kiều Kiều không bỏ nhà
đi trong lúc tức giận, có lẽ mọi chuyện đã không đến mức này."

"Haiz." Bạch Diệu than thở, "Chung quy duyên phận của hai đứa chưa
chấm dứt được."

Duyên phận chưa chấm dứt được, Lục Cảnh Diệu rất thích những lời này,
lại kính Bạch Diệu một ly: "Phải nói ông trời cũng không nhẫn tâm để Kiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.