KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 606

Quả Quả đang đọc một bài thơ tình của Pushkin, từng chữ rõ ràng cứ đi vào
lòng của Lục Lục, sau đó những câu chữ đó lại theo máu chảy đi khắp cơ
thể anh anh, cuối cùng lại quay về tim. Rốt cuộc sau nhiều lần kích động,
Lục Lục không thể nào từ chối được tình cảm nồng nhiệt này, anh tiến lên
đưa tay ôm lấy Quả Quả.

Xung quanh tiếng vỗ tay và tiếng hét vang lên như sấm.

Lục Lục nín nhịn đã quá lâu lúc này có thể Quả Quả vào trong lòng, anh
không kìm chế được cong môi cười, sau đó cúi đầu thì thầm bên tai Quả
Quả: "Rõ là … Đồ ngốc."

Đồ ngốc, sao không nói với anh sớm một chút.

Buổi tối Quả Quả cầm tay Lục Lục yên bình đi dạo trên đường, đèn đường
kéo dài cái bóng của hai người. Lục Lục đưa tay gỡ mấy chữ “LOVE” trên
mặt Quả Quả xuống, vẻ mặt vui sướng cười hỏi: "Mấy ngày nay là để em
chuẩn bị những thứ này?"

Quả Quả gật đầu mạnh, quan tâm hỏi: "Anh thích không?"

Nhất kỵ hồng trần phi tử tiếu [1], đột nhiên Lục Lục hiểu được tại sao
Dương quý phi lại cười, không phải là do quả vải, mà là tâm ý.

[1] Câu thơ trong bài Quá Hoa Thanh cung kỳ 1 (Đi qua cung Hoa Thanh
kỳ 1) của Đỗ Mục.

Bài này nói về nếp sống xa hoa của Dương Quý Phi. Nàng thích ăn trái vải
tươi, nên sai lính trực thuộc cưỡi ngựa tốt ngày đi đêm nghỉ để đem trái vải
từ huyện Bồi Lăng tỉnh Tứ Xuyên (đường xa hơn ngàn dặm) về Hoa Thanh
cung vẫn còn tươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.