KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 64

Lục Hi Duệ tìm chỗ ngồi xuống, có lẽ vì mới xuống nước nên khuôn mặt
hơi ửng hồng.

Theo bản năng Tần Dư Kiều liếc nhìn Lục Hi Duệ không sấy khô tóc, quả
nhiên một người đàn ông dắt con theo thì không thể chu đáo, lại vô ý liếc
nhìn Lục Cảnh Diệu, tóc anh cũng không sấy.

Sức đề kháng của người lớn và trẻ con rất khác nhau, mặc dù bên trong có
thiết bị sưởi, nhưng Tần Dư Kiều vẫn sợ đứa bé đáng yêu này bị cảm, nhân
tiện bên trong ngăn tủ của phòng nghỉ có rất nhiều khăn sạch khô, Tần Dư
Kiều liền lấy một cái, nói với Lục Cảnh Diệu: "Ngài Lục, để tôi lau khô tóc
cho Hi Duệ."

Lúc này Lục Cảnh Diệu mới phát hiện tóc con trai vẫn còn ướt, lại nhìn
khăn lông trên tay Tần Dư Kiều, nói: "Làm phiền rồi."

Chương 8

Tần Dư Kiều cảm thấy bản năng làm mẹ của mình càng ngày càng trỗi dậy,
chỉ cần nhìn thấy trẻ con thì trái tim như có sóng dâng trào, trở nên mềm
mại yếu ớt, trong lòng như có một nơi bởi vì nụ cười của trẻthơ mà xanh
mướt tươi rói tràn đầy sức xuân.

Chẳng lẽ bởi vì hoóc-môn quá dư thừa?

Lục Hi Duệ đứng trước mặt Tần Dư Kiều để cô lau tóc cho mình, trái tim
nhỏ không chịu đựng được, cảm giác tủi thân dâng trào.

Đối với Lục Hi Duệ, nỗi tủi thân vì không có mẹ chỉ là vấn đề bày tỏ cảm
xúc, khi số tuổi tăng lên, cậu bé Lục Hi Duệ bảy tuổi đã biết cách khống
chế cảm xúc của mình, không để người khác phát hiện. Bởi vì nó biết sống
trên thế giới này, "người đàn ông" bảy tuổi mà còn muốn mẹ thì đó là một
chuyện rất mất mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.