KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 76

***

Tần Dư Kiều không ngờ rằng dãy số lạ này lại là Lục Hi Duệ gọi đến, cậu
bé có vẻ hơi hồi hộp, cũng vì hồi hộp nên tốc độ nói chuyện nhanh hơn
bình thường một chút, nhưng vẫn nói rất rõ ràng, nhấn âm cũng hơi nặng.

Tần Dư Kiều đặt di động bên tai, hình như có thể nghe thấy hơi thở của
cậu. Nhẹ nhàng, mềm mại giống như mang theo sắc xuân ngọt ngào.

"Chị Dư Kiều, cảm ơn chị đã vẽ tranh cho em, em rất thích, cho nên gọi
điện nói cảm ơn chị, hy vọng chị không cảm thấy đường đột, bởi vì em chỉ
muốn nói cảm ơn chị … "

Lục Hi Duệ nói mấy câu này trong một hơi, sau đó hồi hộp chờ chị Dư
Kiều trả lời.

Lục Cảnh Diệu đang lái xe liếc nhìn con trai rồi quay đầu đi, thật là mất
mặt.

Tần Dư Kiều đang ở cao ốc Thời Đại, cô đứng trước cửa sổ sát đất nhìn
dòng xe đang chạy băng băng trên đường. Ngoài kia ánh sáng mặt trời sáng
rực, vào mùa đông, trời đẹp như vậy là một điều hiếm hoi.

"Chị cũng rất vui khi em thích bức tranh." Khóe miệng Tần Dư Kiều chứa
ý cười, "Nhưng bức tranh đó chị chỉ vẽ bừa thôi, lần sau chị sẽ vẽ cho em
một bức đẹp hơn."

Lục Hi Duệ ngẩng đầu nhìn Lục Cảnh Diệu, sau đó chuyển điện thoại sang
tai kia, Lục Cảnh Diệu cảm thấy buồn cười.

Từ nhỏ Lục Hi Duệ đã vô cùng để ý xem chuyện riêng tư của mình có bị
xâm phạm hay không. Giống như sau khi đi nhà trẻ thì không chịu để người
giúp việc tắm cho mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.