KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 195

——-“Dù sao cũng là người thân, cậu nhớ phải nắm chắc đấy, đừng có lãng
phí công sức tớ thay cậu chắn đấy.”
Thôi, giải thích cũng không rõ ràng được.
Mạnh Hành Du nghĩ thầm, nếu đúng như Bùi Noãn nói như vậy, cô có thể
vui đến nhảy điệu Disco luôn không chừng, chỉ tiếc là không phải.
Bùi Noãn còn đang bên kia còn đang bổ não suy nghĩ, Mạnh Hành Du
không còn hơi sức để trả lời nữa, đặt máy tính bảng sang một bên, nhắm
mắt chui vào bồn nước yêu tĩnh.

Buổi chiều hôm sau.
Bố mẹ Mạnh đi công ty, trong nhà chỉ có ông bà Mạnh, Mạnh Hành Du lấy
tấm bia đỡ là Bùi Noãn rồi nhẹ nhàng ra cửa.
Lúc đi đến trạm xe buýt, còn vài phút nữa mới đến 2 giờ rưỡi, Mạnh Hành
Du không phát hiện chiếc xe lần trước chở cô về nhà.
Cô cho rằng chưa tới giờ nên Trì Nghiên còn chưa tới, nên đi đến chỗ biển
báo đứng chờ, kết quả ở ven đường có một chiếc Bentley bấm kèn hai
tiếng, Mạnh Hành Du nhìn theo tiếng kèn, Trì Nghiên ngồi ở ghế phụ kéo
cửa sổ xe xuống, vẫy tay với cô: “Lên xe.”
“……..”
Bạn học à, nhà cậu rốt cuộc có mấy chiếc xe vậy, mỗi lần thì đi một chiếc
xe khác nhau.
Cảnh Bảo ngồi ở ghế sau, có lẽ Trì Nghiên trước đó đã nói qua với thằng
bé, nên lúc em ấy thấy cô lên xe cũng không có phản ứng gì, còn rất ngoan
ngoãn chào hỏi với cô, “Chào buổi chiều, Du nhãi con.”
Mạnh Hành Du thụ sủng nhược kinh (*), cười đáp lại: “Chào buổi chiều,
Cảnh Bảo.”
(*) thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ; được nhiều người yêu
thương vừa mừng lại vừa lo
Trì Nghiên ở phía trước chỉnh GPS của xe, sau đó hỏi Mạnh Hành Du: “Đi
mua ở đâu? Tôi còn chưa làm xong bài tập, mọi thứ nghe cậu hết.”
“Đi đến Nam Giao, tớ có quen một tiệm bán mèo ở bên kia.” Mạnh Hành
Du tìm tên tiệm trên bản đồ điện thoại, đưa cho Trì Nghiên, “Cậu chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.