KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 277

luôn cho nóng.
Nhà Sở Tư Dao gần, tuy ra cửa trễ hơn Mạnh Hành Du nhưng lại đến sớm
hơn, Mạnh Hành Du vừa vào ký túc xá thì cô ấy liền xông lên, khoa trương
nói: “Cậu cuối cùng cũng tới rồi, cậu mới đến cầu thang thôi mà tớ đã ngửi
thấy mùi thơm rồi, có phải là sườn không?”
“Cậu là mũi chó à? Xa thế mà cũng ngửi được.” Mạnh Hành Du đưa túi
cho cô ấy, phần của Trì Nghiên thì đơn độc đặt một bên, “Nhân lúc còn
nóng thì ăn đi, trước khi đi tớ có hâm lại rồi.”
Sở Tư Dao mở hộp đồ ăn ra, dùng tay cầm một miếng bỏ vào miệng, khen
không dứt miệng, “Tay nghề mẹ cậu đúng đỉnh, mở nhà hàng nhất định là
nổi tiếng luôn.”
“Mẹ tớ ít làm lắm, hôm nay tâm tình tốt mới xuống bếp đấy.” Mạnh Hành
Du cởi áo khoác ra, ngồi xuống bắt đầu làm bài, “Đều là của cậu hết đấy, tớ
ở nhà ăn no rồi.”
“Yêu cậu!!!!”
Sở Tư Dao ăn mấy miếng, mới chú ý tới trong tầm tay của Mạnh Hành Du
còn một túi giấy nữa, ngầm hiểu cười: “Du Du, phần kia có phải đưa cho
Trì Nghiên không?”
“Đúng vậy.” Mạnh Hành Du vốn dĩ muốn nói hai câu, nhưng nghĩ lại, ngay
cả bản thân mình mà cô còn lừa không được nên cũng không cần thiết phải
lừa Sở Tư Dao, lại nói: “Là đưa cho cậu ấy.”
Sở Tư Dao chớp mắt, không nghĩ tới lúc này cô lại thẳng thắn thành khẩn
như vậy, ôm hộp đồ ăn và cái ghế ngồi sang bên cạnh cô, vừa ăn vừa hỏi:
“Cho nên cậu thật sự thích Trì Nghiên, đúng không?”
“Đúng vậy.” Tay viết chữ của Mạnh Hành Du dừng một chút, nhợt nhạt
cười: “Là cái kiểu cực kỳ thích.”
“Tớ ủng hộ cậu.” Sở Tư Dao ra muốn chụp lấy bả vai của cô, Mạnh Hành
Du thấy tay đầy mỡ của cô ấy bay tới liền nghiêng người né, “Cậu đừng có
mà sờ tớ, trên tay toàn là mỡ.”
Sở Tư Dao đổi lại dùng cổ tay vỗ cô, hóng hớt cười rộ lên, “Cậu định khi
nào thì thổ lộ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.