KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 355

cố ý đâu.”
Hạ Cần giơ tay đè áp xuống, giọng nói của lớp cũng nhỏ đi, thầy ấy mới
nói với Tần Ngàn Nghệ: “Được rồi, không có việc gì cả, lau nước mắt đi,
đằng trước còn đang quay phim đấy, em đừng có khóc.”
Tần Ngàn Nghệ vẫn là uất ức: “Mọi người đều đang trách em, em thật sự
không phải cố ý…….”
Hạ Cần cảm thấy đau đầu: “Không ai trách em cả.”
Tần Ngàn Nghệ nhìn nhóm bạn học phía sau, như có ý: “Có ạ, mấy bạn đều
đang nói em, nhưng mà thầy ơi, em thật không cố ý đâu, vừa rồi không
giống với lúc tập, em lại không biết muốn———”
“Được rồi, tớ xin lỗi với cậu.” Tính tình uỷ viên Thể dục ngay thẳng, không
chịu nổi bộ dáng khóc lóc sướt mướt của Tần Ngàn Nghệ, chủ động đứng
ra nói: ” Vừa rồi tớ hơi nặng lời, nên nói tiếng xin lỗi với cậu.”
Tần Ngàn Nghệ vốn dĩ muốn Trì Nghiên tới an ủi cô ta hai câu, cô ta còn
chưa nói xong hết thì uỷ viên Thể dục đã nhảy họng vào rồi, làm lời nói của
cô ta bị chặn trong miệng.
Tần Ngàn Nghệ cắn môi dưới, ánh mắt như có như không đảo qua người
Trì Nghiên: “Là lỗi của tớ, làm liên luỵ đến mọi người, vừa rồi tớ căng
thẳng quá……..”
Uỷ viên Thể dục xem như sợ cô ta rồi, cũng không quan tâm xem có phải
lỗi của mình không mà ôm hết vào người, “Không không, cậu không có gì
đáng xin lỗi cả, là giọng tớ lớn, gào hét cậu, nếu tớ không la cậu thì cậu sẽ
không căng thẳng, đều là lỗi của tớ cả.”
Tần Ngàn Nghệ lại không trả lời mà quay đầu nhìn về phía Trì Nghiên, vô
tội hỏi: “Lớp trưởng, cậu cảm thấy tớ sai sao?”
“Tôi cảm thấy?” Vẻ mặt Trì Nghiên không thể hiểu được.
Trong mắt Tần Ngàn Nghệ đầy nước mắt, cực kỳ đáng thương: “Đúng vậy,
tớ cảm thấy là do tớ sai, tớ nên phải xin lỗi, chứ không phải uỷ viên Thể
dục sai.”
Trì Nghiên đối với mấy người đã làm sai mà còn giả ngu thì luôn luôn coi
thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.