KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 396

mới vật vờ đến thứ Năm, ai dè một cuộc điện thoại của Mạnh Hành Chu đã
phá vỡ hết tất cả mấy kế hoạch nhỏ cuối tuần của cô luôn.
Mạnh Hành Chu ở đầu dây bên kia nói: “Anh đã đặt vé máy bay rồi, thứ
Sáu sẽ cùng Hạ Tang về Nguyên Thành ở hai ngày, có muốn tụi anh tiện
đường đón em về đại viện luôn không?”
Mạnh Hành Du tắm rửa xong ôm cái rổ nhỏ đi về ký túc xá, nghe thấy
Mạnh Hành Chu nói xong câu đó thì sững người tại chỗ, trong lòng thì
trùng xuống, không khống chế được âm lượng mà hét lên: “Hai người đang
êm đẹp tự nhiên quay về Nguyên Thành làm gì chứ?”
“…….”
Phản ứng này của Mạnh Hành Du không phải kỳ lạ bình thường thôi đâu,
đổi là ngày thường thì sợ là cô là khua chiêng gõ mõ vui vẻ nhảy tưng tưng
rồi, nhưng hôm nay trong lời nói nghe ra có vẻ hình như không tình nguyện
lắm.
Mạnh Hành Chu hoài nghi hỏi: “Sao thế? Em có hẹn rồi à?”
Có chứ, em đương nhiên là có rồi.
Em muốn đi yêu sớm, em muốn đi hẹn hò đó!
Nhưng Mạnh Hành Du chỉ dám nói thầm trong lòng thôi.
Cô lê bước chân về ký túc xá, uể oải lấy cớ: “Sắp cuối kỳ rồi, nhiệm vụ học
tập của em nặng lắm, anh đang cản trở bước tiến học tập của em.”
Mạnh Hành Chu nửa tin nửa ngờ, sâu sa hỏi: “Em tự giác thế à, thì em cứ
về nhà học, anh sẽ dạy kèm cho.”
“Anh tưởng bở.” Mạnh Hành Du cách một chiếc điện thoại trợn trắng mắt,
“Mạnh thủ khoa à, anh nghe cho kỹ đây, em chính là học sinh cả đời này
anh cũng không chiếm được đâu.”
Mạnh Hành Chu: “…….”
Mạnh Hành Chu trước đây từng dạy kèm bài tập cho Mạnh Hành Du ở nhà,
nhưng mỗi lần đều kết thúc bằng việc chiến tranh lạnh.
Hai anh em đều không phải là người kiên nhẫn nói nhiều, Mạnh Hành Chu
nói một câu thì Mạnh Hành Du sẽ hỏi lại ba câu, trải qua mấy hiệp đấu thì
nếu không phải Mạnh Hành Chu mất hết kiên nhẫn đập cửa chạy lấy người,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.