KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 397

thì chính là Mạnh Hành Du bỏ gánh chạy đi tìm bà nội kể tội nói anh trai
luôn mắng cô.
Việc đã xong, kết quả đã định, Mạnh Hành Chu và Hạ Tang Tử sẽ không
vô duyên vô cớ trở về, mà Mạnh Hành Du cũng đoán được vài phần lý do,
dù sao cũng chính là việc vào đội đặc huấn của Mạnh Hành Chu, sau đó hai
người đó vất vả lắm mới bên nhau nên thuận tiện quay về gặp người lớn,
tuy rằng người lớn hai bên cho dù có gặp hay không thì đã hiểu hết gốc rễ
nhau rồi.
Việc này nghe bà nội nhắc mãi, trong nhà trên dưới đều sầu vì chuyện này
hết.
Chuyện thì là chuyện tốt, nhưng chỗ của đội đặc huấn là chỗ nào chứ, dao
kiếm máu me, mỗi ngày phải đạp trên mũi đao mà sống.
Ai cũng luyến tiếc, nhưng bắt đầu từ ngày Mạnh Hành Chu quyết định vào
trường Quân Đội thì mọi người đều biết sẽ có một ngày như này, chỉ là
không nghĩ tới nó đến nhanh như vậy.
Trong điện thoại hỏi không rõ ràng lắm, Mạnh Hành Du liền không hỏi
nữa, chỉ nói: “Mấy giờ anh bay? Hơn 4 giờ là em tan học đó.”
“Khoảng 2 giờ, thời gian cũng vừa lúc, em cứ ở lớp chờ điện thoại của
anh.” Mạnh Hành Chu nói.
“Em biết rồi.”
Mạnh Hành Du đi đến dưới ký túc xá, nói chuyện xong liền cúp điện thoại.
Mãi cho đến khi tắt đèn Mạnh Hành Du cũng chưa nghĩ ra phải nói thế nào
với Trì Nghiên về chuyện kế hoạch cuối tuần này phải ngâm nước nóng rồi.
Người nói muốn chúc mừng là cô, nói muốn làm cái gì đó cũng là cô,
nhưng bây giờ người leo cây cũng vẫn là cô luôn.
Mạnh Hành Du cảm thấy bản thân có hơi bỉ ổi, chỉ có một tí thôi.
Cô ở bên này trằn trọc có đi vào giấc ngủ, thì bên kia Trì Nghiên nhưng
thật ra lại gửi một tin nhắn đến.
Sau khi ở bên nhau rồi thì mỗi đêm Trì Nghiên sẽ tìm cô nói hai câu, có đôi
khi là cô nhắn anh, sau đó thì hai người nói vài câu chuyện tào lao rồi cuối
cùng là chúc ngủ ngon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.