KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 400

——“Bạn gái anh ấy còn là bạn của tớ nữa, cậu nói nếu tớ không về thì
không phải tớ rất quá đáng sao?”
—–“Nghiên nhị bảo à, sao cậu không nói lời nào hết vậy?”
—–“Bảo bối nhỏ à, bố đang nói chuyện với con đấy, con trả lời bố tí xem.”
—–“……”
Mạnh Hành Du thấy anh không trả lời, bèn xoay người bò xuống giường,
lấy chìa khoá ký túc xá rồi lén chuồn ra ngoài, đi đến ban công lớn, nghẹn
mãi mới ra được một bài, rồi nhắn tin thoại cho Trì Nghiên, giống như là
đang dỗ dành bạn học nhỏ ở nhà trẻ đi ngủ vậy: “Nghiên bảo Nghiên bảo
đừng giận mà, dỗ cậu đúng là không dễ mà, Du nhãi con hứa với cậu thứ
Hai tuần sau sẽ ở bên cậu mà.”
Trì Nghiên 1 phút sau mới trả lời lại, tin thoại thứ nhất không có nội dung
gì cả, chỉ là cười nhẹ, đoạn tiếng cười này còn kéo dài đến 21 giây.
Đã đến 12 giờ đêm, hành lang của ký túc xá chỉ có cái ban công lớn này là
có chiếc đèn sáng lên, một cơn gió thổi tới cũng có thể nghe thấy tiếng lá
cây xào xạt.
Màn đêm yên tĩnh, ánh trăng hoa mỹ, ngay cả gió cũng rất ôn nhu.
Mạnh Hành Du đeo tai nghe mà nghe tin nhắn thoại này, gần giống như là
Trì Nghiên đang dựa vào vai cô mà cười.
Rõ ràng là cô đang dỗ dành anh hết giận, mà sao bây giờ lại có ảo giác như
bị dỗ dành ngược lại thế nhỉ?
Sau một hồi xuất thần thì Trì Nghiên đã nhắn lại bốn tin nhắn thoại, Mạnh
Hành Du mở từng tin ra nghe.
“May là thi Ngữ Văn Đại học không bắt phải viết thơ, bằng không cậu khó
mà đạt tiêu chuẩn được.”
“Tớ đùa với cậu thôi, tớ không giận, chỉ cảm thấy nếu người cho leo cây là
tớ thì cậu chắc sẽ có phản ứng như vậy thôi.”
“Cậu cứ về đi, cuối tuần tới lại nói, cuối tuần tới không được thì còn tuần
sau đó nữa, tớ cũng không chạy đi đâu, chỉ đứng ở đây thôi.”
“Ngủ đi, mai bạn trai mang sandwich với sữa bò Vượng Tử cho cậu.”
Tớ không chạy đâu, chỉ đứng ở đây thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.