KHÁCH ĐẾN TỪ NƠI NÀO - Trang 23

Cũng không biết trôi dạt bên ngoài bao nhiêu lâu, bất giác, lại quay về

khách sạn 'Tiệm Vong'.

Mưa lớn, ngay cả cổng của Tiệm Vong cũng đóng chặt. Trời đất mờ

mịt không rõ, mưa thấm ướt cả người Lạc Hiểu. Cô che ô, đứng ngoài cổng
Tiệm Vong, bỗng nhiên cảm thấy cô độc, bỗng nhiên cảm thấy chật vật.

Hóa ra từ đầu đến cuối cô chỉ có một mình, không có một nơi trú chân.

Nước mưa mang theo sự lạnh lẽo, bao vây xâm nhập cơ thể cô. Cô che

ô đứng đó, trong mưa, nhưng lại giống như đang đứng nơi thâm sơn cùng
cốc.

'Kẽo kẹt' một tiếng, có người mở cửa.

Lạc Hiểu ngước đầu lên, trước mắt mưa bụi mờ mịt.

Vẫn là bộ dạng kia của Hàn Thác, tựa vào khung cửa, khoanh tay lẳng

lặng nhìn cô.

Lạc Hiểu nhìn anh, cũng không lên tiếng.

Bỗng nhiên anh nở nụ cười vô cùng dịu dàng, mở miệng: “Khách hàng

cũ của bổn tiệm, trời mưa có ưu đãi. Với giá đó còn có thể ở phòng deluxe
... Dù sao trời mưa lớn thế này, phòng để trống cũng vô ích.”

Lạc Hiểu đứng tại chỗ cách một màn mưa nhìn anh, không nhúc

nhích.

“Anh luôn chứa chấp những người vô gia cư như vậy sao?” Cô khẽ

nói.

Anh khựng lại mất mấy giây, thản nhiên đáp: “Không, đây là lần đầu

tiên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.