Chú ý: đừng dùng thuốc chống tiêu chảy thường xuyên bởi vì nó che lấp một
bệnh nặng khác.
Một nhóm thuốc dùng điều trị tiêu chảy, có thuốc là chất hút, có thuốc (kể cả
thuốc phiện) làm giảm hoạt động ruột.
Thuốc chống tiêu chảy được dùng nếu tiêu chảy tồn tại từ 24 đến 48 giờ,
đồng thời tìm nguyên nhân gây tiêu chảy, đặc biệt là gây tiêu chảy nặng và
mất nước, thuốc chống tiêu chảy điều hoà hoạt động của ruột ở người cắt đại
tràng và hồi tràng.
Tác dụng
Các thuốc tiêu chảy hút tác dụng bằng cách lấy đi độc chất gây ra tiêu chảy,
làm pâhn đặc hơn. Methylcellulose hút nước từ phân.
Các thuốc làm giảm hoạt động của cơ trong vách ruột làm phân đi chậm và
có nhiều thời gian để nước được hút vào dòng máu. Kết quả, cả dịch và sự
vận động của ruột đều giảm.
Tác dụng phụ
Các thuốc chống tiêu chảy có thể gây ra táo bón. Trong trường hợp tiêu chảy
do nhiễm trùng thuốc chống tiêu chảy có thể làm lâu khỏi bệnh vì làm chậm
sự thải loại vi trùng. Thuốc có thể gây thắt ruột nếu dùng không đủ nước
hoặc ruột bị hẹp. Dùng lâu dài thuốc chống tiêu chảy có thuốc phiện có thể
gây lệ thuộc thuốc (xem thuốc, nghiện), gây nôn ói tiêu chảy và đau bụng
nếu ngưng thuốc đột ngột. Loperamide có hoá tính tương đương với thuốc
phiện, nhưng klhông có tác dụng của thuốc phiện
16.
THUỐC CHỐNG TIẾT CHOLINE
Thuốc thông dụng
Atropine, belladonna, benzatropine, dicyclomine, hyoscyamine, ipratropium,
orphenadrine, procyclidine, propantheline, scopolamine.
Nhóm thuốc ức chế tácdụng của acethylcholin, chất được giải phóng từ đầu
tận của dây thần kinh đốigiao cảm của dây thần kinh tự trị. Acetylcholine gây
ra giãn một số cơ, co thắt các cơ khác, và ảnh hưởng đến sự tiết nước bọt,
tăng tiết ở miệng và phổi, làm chậm nhịp tim.
Thuốc được dùng điều trị hội chứng kích thích ruột, không giữ được nước