KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 252

nhắc tới chuyện này. Ơn Chúa là họ đã nói chuyện với đúng người duy nhất
vẫn còn ưa anh. Người phụ trách nhân sự ở đó đã có nhận xét tham khảo từ
bên ngoài phòng khám. Vì anh tin chắc không thể có được nhận xét tích
cực từ các thành viên phòng khám, đây quả là một điều may mắn.”

“Anh đã báo cho mẹ anh biết chưa?”

“Chưa, thậm chí anh còn chẳng có thời gian gọi cho em. Mai anh sẽ báo

cho bà biết.”

Annabelle tách khỏi vòng tay anh. “Hôm nay mẹ anh đã gọi cho em, nói

bà muốn tới phòng trưng bày vào tuần sau để ngắm nghía một chút, ăn trưa
và làm quen với em.”

“Sao nghe em nói cứ như sắp bị tra tấn vậy?”

Cô quay lại nhìn qua cửa sổ. “Em chưa bao giờ có một người bạn trai có

bố mẹ ưa thích em. Hoặc họ căm ghét em, hoặc cố chịu đựng.”

Anh đưa tay ôm lấy cô. “Anh yêu em, và cả mẹ anh cũng sẽ yêu em.”

“Thích là đủ để em hạnh phúc rồi. Em nghĩ yêu sẽ là hy vọng quá

nhiều.” Cô tựa đầu lên vai anh và khoan khoái tận hưởng cảm giác hai cánh
tay anh ôm quanh người cô. Đã lâu rồi anh chưa ôm cô như thế. Cô nhớ
anh nhiều đến mức làm chính cô thấy sợ.

“Annabelle?”

“Vâng?”

“Những tấm bình phong là sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.