KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 88

“Mike? Ừm... tất nhiên.”

Cánh cửa khu nhà phát ra âm thanh vo vo, và anh kéo mở cửa. Anh

không dám chắc mình đang nghĩ gì khi xuất hiện không hề báo trước, ngoại
trừ việc anh cần gặp cô một mình. Mẹ có lý. Đã đến lúc bắt đầu cuộc sống.

Mike nghe thấy tiếng ổ khóa mở khi anh bước tới cửa căn hộ của cô. Cô

ra gặp anh trong một chiếc áo mặc trong nhà ngắn bằng lụa. Bàn tay cô giữ
phần trên áo khép lại, và sợi dây lưng thắt ngang hông có vẻ chặt tới mức
có lẽ sẽ làm nghẽn tuần hoàn trong cơ thể cô. Anh có thể dễ dàng hình
dung ra chiếc áo đó đang che lên những gì. Mái tóc cô xõa xuống thành
từng món còn ướt nước phía sau lưng, và cơ thể cô tỏa ra mùi giống như
hương cam và vani trộn lẫn với nhau. Mùi hương trong mơ của bản thân
anh.

Cô bước tránh sang bên để anh đi vào, và tiếp tục lùi lại cho tới khi đụng

phải chiếc ghế. Cô đang bối rối, như thể những ngón tay đang giữ hai vạt
trên chiếc áo khép vào nhau có một ngụ ý nào đó. “Có gì không ổn sao?”

“Không. Chẳng có gì không ổn cả.”

Vẫn dùng một bàn tay giữ chặt lấy hai vạt áo, cô dùng bàn tay còn lại

vuốt tóc ra sau. “Anh muốn uống chút vang không? Vẫn còn rất nhiều sau
bữa ăn. Tôi mới vừa rót cho mình một ly.”

Cô nhìn chăm chăm vào miệng anh, nhưng không phải theo cách khiến

anh nghĩ cô muốn hôn anh - có vẻ nhiều tò mò hơn là thèm muốn. Anh
mỉm cười, và đôi mắt cô mở to. “Sao thế, tôi có gì dính trên răng à? Trông
cô nhìn tôi buồn cười quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.