KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 188

Ian đứng lên khỏi khúc gỗ, đập hai bàn tay đeo găng lại với nhau. Bây

giờ anh phải tìm bằng được chiếc vali đó trước cả người của Farouk. Chắc
chắn nó phải ở đâu đó trong vùng này.

Anh giơ ống nhòm lên rồi dò theo những tán lá rậm rạp bám trên vách

núi. Càng về gần cái thác chia đôi vách đá, hất tung những giọt nước lên
các phiến đá nằm lộn xộn, cây cối càng thưa thớt hơn. Có rất nhiều gờ đất
nhô ra khỏi mặt đá granit, như những bậc thang dẫn người khổng lồ lên
đỉnh núi.

Ian phóng ống kính vào một gờ đá, tim đập mạnh hơn. Giữa các phiến

đá trơ trụi, không cây cối, có một rìa đất nổi bật lên hẳn nhờ những lùm cây
xanh mọc um tùm chung quanh. Prospero đã huấn luyện anh phải tìm
những điểm khác biệt, những cái nổi bật hơn thứ khác.

Ian bò kính, nhìn chăm chú vách đá trước mặt. Muốn trèo lên chỗ kia,

phải dùng tới đồ nghề của dân leo núi, hay ít nhất cũng phải là dân leo tay
không chuyên nghiệp. Chứ không ai vừa nắm vào cây cỏ vừa trèo tới đó
được. Anh thổi phù ra một hơi lạnh buốt, rồi lắc đầu.

Hai giờ sau, khi đã tua một vòng rộng, Ian quay trở lại hiện trường vụ

án rồi leo xuống theo con đường tự tạo mà anh và Meg đã lần theo ngày
hôm trước. Anh phải quyết định dứt điểm về Meg. Lúc nóng, lúc lạnh
không giúp gì cho cả hai người được. Anh muốn trừng phạt cô vì đã giấu
kín về Travis, nhưng như vậy là trừng phạt chính mình, và cả Travis nữa.

Sự thực là tối qua, khi ôm Meg trong vòng tay, anh thấy một cảm giác

thân thuộc tràn về. Không phải vì Ian đã gạt được cơn giận qua một bên,
mà có những cảm xúc khác, nồng nàn hơn, gấp gáp hơn đã đẩy nó đi. Việc
anh hiểu lý do cô giấu anh về Travis đã gây đau đớn nhiều nhất. Dù Ian biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.