KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 23

Ian vứt chiếc ba lô khỏi vai, “Tôi không đợi đội tìm kiếm hay cứu trợ

gì hết. Cô ấy còn sống thì sao?”.

Và nếu Kayla còn thoi thóp, có thể sẽ nhận diện được hung thủ.

“Tôi không để anh làm thế được”. Chắc vì không biết mình còn phải

nhập vai tới bao giờ, Meg đảo mắt về phía đoàn người đang hoảng hốt ở
sau Ian, làm anh cũng nhìn theo.

Mấy cô gái tổ chức sinh nhật chung xúm xít lại với nhau, thì thào gì

đó, trong khi cặp uyên ương tới hiện trường cuối cùng đang ôm ghì lấy
nhau, mặt ai nấy trắng bệch. Còn anh chàng du khách người Đức thì cặm
cụi... chụp ảnh.

Mắt Ian hằn rõ cơn giận, nhưng anh chỉ hít một hơi sâu. Anh phải

xuống chỗ Kayla. Meg biết anh thừa sức trèo xuống chỗ Kayla để chuyển
cô xuôi dòng, cũng như đội cứu trợ đang trên đường tới đây có thể làm
được. Có khi còn hơn, vì anh đã từng ở trong tiểu đội đóng trên núi trước
khi về làm cho cơ quan tình báo Prospero.

Ian quyết định không để Meg khó xử. Anh nói lớn hơn, giọng đứt

quãng vì tiếng nức nở, “Vợ tôi còn ở dưới kia. Cô đừng có cản”.

Anh trèo qua mép đá, mũi giày ấn chặt vào chỗ tựa chân Ian đã thấy từ

khi nãy. Trong lúc anh từ từ leo xuống mỏm đá gồ ghề, ở phía trên nổi lên
nhiều tiếng kêu. Một lúc lâu sau, sỏi đá từ đâu rơi rào rào xuống đầu Ian.
Anh ngẩng lên thì thấy Meg đang theo anh trèo xuống thành vực.

Anh nghển cổ ra sau rồi gọi, “Sao cô không trông đoàn tiếp à?” Dù

trong tâm can anh vẫn muốn Meg ở dưới này cùng mình hơn là trên đó với
một tên giết người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.