KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 236

“Em đừng lo, anh đã tính cả rồi. Cố lên, chỉ chút nữa là em thoát rồi.

Nếu lúc anh cứu Travis rồi quay trở lại, em chưa leo thì đã đỡ vất vả thế
này”.

Cô thở ra rồi cười, “Em thích leo mà, có vất vả gì đâu”.

“Meg, em hăng hái quá đấy”. Đáng lẽ anh phải biết cô sẽ nói đỡ cho

anh, luôn luôn là vậy.

Lúc này, đầu Meg đã ngang với gờ đá. Cô đu người lên mặt đá phẳng,

rồi như một người anh hùng, cô giơ tay vẫy vẫy để ra hiệu cho Mike nhiệm
vụ đầu tiên đã hoàn thành.

Nhưng không có nghĩa hắn sẽ được suôn sẻ.

Chiếc đài phát thanh trên tay cô kêu lẹt rẹt, giọng Mike vang lên,

“Kiểm tra vali đi!”.

“Ý hay đấy”. Cô nhìn Ian rồi đảo mắt. Meg cúi xuống, gạt đống cành

và đất phủ trên chiếc vali cứng ra, “Mike nói đúng, cái này nhẹ thật”, Ian
nhướn mày, “Nhẹ à? Nó còn nguyên không, hay lúc rơi xuống đây đã bị vỡ
và những thứ ở trong rơi ra hết rồi?”

Meg sờ tay lên mép chiếc vali, “Nó còn nguyên... khóa kỹ nữa”.

“Thế nào rồi? Thế nào rồi?” Giọng Mike lại vang lên.

Meg tảng lờ Mike, đặt chiếc vali xuống, hai tay hết mở ra rồi lại nắm

vào, “Ian, bây giờ thì sao?”

Anh chỉ lên trời rồi bảo, “Ta đợi Buzz”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.