KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 234

Mike chăm chú theo dõi cô, “Thế mày định đem cái vali xuống bằng

cách nào?”

Meg ấn ngón chân vào cuộn dây thừng, “Tôi buộc vào lưng. Có nặng

không?”

“Không nặng chút nào”.

Meg ngạc nhiên. Cô không biết để kích hoạt một vũ khí hạt nhân thì

cần có những gì, nhưng cô đoán nó cũng phải khá nặng, “Mike, trong vali
có gì?”

Mike nhe nanh, “Meg, không phải việc của mày. Chi cần biết mình nó

thì không gây nguy hiểm gì hết”.

“Được rồi, Mike. Tôi tin anh”. Cô cười khinh khỉnh để đáp lại vẻ mặt

của hắn. Nếu hồi đôi vợ chồng hờ này tham gia đoàn, dù chỉ một lần Meg
nhìn thấy vẻ mặt này, cô sẽ biết ngay hắn ta là người xấu.

Và sẽ đỡ cho mọi người biết bao rắc rối.

*

* *

Ian nằm bẹp trên đất, chỉ cách mép vực đâm xuống gờ đá mà Meg sẽ

phải leo lên vài bước chân.

Từ vị trí thuận lợi này, Ian quan sát Meg từ từ trèo lên vách đá dựng

đứng. Cô trèo rất nhanh và chắc chắn, dù tuyết đang rơi và vết thương ở vai
vẫn chưa lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.