KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 133

ra trước mắt, cũng vì vậy làn da trắng không tỳ vết được tôn lên như một
báu vật quý giá. Hắn dặn lòng trấn tĩnh, không thể để những hấp dẫn mê
người kia đánh gục.

- Ta cho nàng cơ hội cuối cùng.

Dù có hỏi trăm ngàn lần thì cũng chỉ có một câu trả lời thôi. Con người

ta luôn tồn tại một giới hạn nhất định, người ta sẽ sống chết ngăn không cho
bản thân phá vỡ giới hạn đó, bởi lẽ đó không đơn thuần là một vạch mốc đo
lường mà là cái tự tôn của họ. Nàng không thể đem tự tôn bản thân chà đạp
dưới chân, vì vậy im lặng là cách tốt nhất giữ trọn vẹn tự tôn trước hắn.
Nàng lặng im ngước mắt nhìn nam tử trước mặt, lần đầu tiên trong suốt trận
đấu nàng thấy mình bất lực, nước mắt ủy khuất cũng vì vậy mà không
ngừng rơi xuống.

- Hu hu, ngươi khi dễ ta. Ta thà chết chứ không nói, ngươi là tên xấu xa,

ta ghét ngươi.

Thấy nàng khóc tim hắn chợt đau, hắn lại mềm lòng trước nước mắt của

nàng rồi. Hắn vuốt nhẹ mái tóc nàng, lặng lẽ hôn lên gò má đang ươn ướt,
nước mắt nàng cứ thế từng giọt từng giọt nối tiếp nhau thành hàng, theo đôi
má gầy rớt xuống bàn tay hắn. Đôi môi nhẹ nhàng đặt lên khóe mắt đỏ xè,
nuốt trọn vẹn thứ chất lỏng mặn chát, ngăn không cho nó tiếp tục rơi xuống
nữa. Hắn đưa tay vòng ra sau gáy giải huyệt đạo cho nàng, có lẽ thân thể
thoải mái sẽ khiến nàng thôi rơi lệ.

Nàng cảm giác có một cỗ ấm cúng lan truyền vào trong tim, sự ủy khuất

vừa xong liền biến mất. Nàng đưa tay vòng qua cổ hắn hưởng ứng. Hai đôi
môi chạm vào nhau thật nhẹ nhàng và ấm áp, tất cả xung quanh nàng bỗng
hóa hư không, mờ ảo, lý trí nàng cũng từng bước bị lu mờ gục ngã. Giờ
phút này nàng không còn nghĩ đến điều gì ngoài hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.