KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 213

- Ngươi đừng nói thế, lỗi là do ta......ngươi muốn ta đền gì cũng được

nhưng nói trước ta không có tiền.

Câu nói vừa rồi là minh chứng cho sự thỏa hiệp của nàng. Nếu so sánh

với biểu tình trước đó vài tích tắc phải nói là khác nhau một trời một vực.
Không thể không nhận ra nàng đã thay đổi quá nhiều.

Bàn tay truyền đến cảm giác đau rát, nàng đưa tay lên xem mới biết ở đó

có vài nốt phồng, có lẽ là trong lúc "chữa cháy" vô tình bị than củi bắn
trúng. Nhớ khi xưa mỗi lần nàng bị đau cha thường hay thổi vào chỗ ấy, cái
cảm giác ấm áp mà nhè nhẹ khiến cái đau giảm đi mấy phần. Lúc này cha
không có ở đây nên chính nàng phải tự thổi cho mình, mong sao có thể
giảm đau đi một chút.

Hắn thấy vậy liền kéo tay nàng đến trước mặt, nhìn thấy một mảng hồng

trên mu bàn tay trái của nàng khiến thanh âm của hắn lạnh đi mấy phần.
Hắn thay nàng thổi thổi nơi vết bỏng, miệng nói ra từng từ trách móc.

- Sao lại không cẩn thận như vậy, lần sau không cho phép nàng đến gần

bếp lửa nữa nghe chưa. Đó là mệnh lệnh.

Chẳng hiểu sao lúc nhìn thấy hắn như vậy nàng lại chạnh lòng. Lúc hắn

thổi vết bỏng cho nàng giống hệt như lúc cha lúc ấy, dịu dàng và vô cùng
ấm áp, chuỗi hồi ức đẹp đẽ khi xưa dồn dập ùa về, bất giác nàng không giấu
nổi nụ cười hạnh phúc trên môi.

- Nàng cười gì hả, ta còn chưa tính sổ với nàng đâu. Để ta tính xem ngự

thiện phòng năm xưa phụ hoàng mất hơn mười lăm vạn lạng hoàng kim để
xây, đến bây giờ coi như đã hư hại một số, thôi thì ta tính rẻ cho nàng mười
vạn lạng hoàng kim vậy.

Hắn nói nhẹ như không giống như những thứ hắn nói ra là hiển nhiên và

không phải cố ý, thế nhưng ấy ai biết được trong lòng hắn lại đang suy tính
một âm mưu đen tối. "Mười vạn lạng hoàng kim, để xem nàng làm sao để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.