KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 274

Trương Phi bước đến bên hắn khuyên hắn quay về hắn không về. Chỉ

đến khi Trương Phi nhắc đến con dân của hắn, trách nhiệm của hắn đối với
tất cả người dân Phong Thiên quốc mới làm hắn tỉnh ngộ. Hắn nói với nàng
những câu nói sâu thẳm trong tim "Dương nhi, nàng yên tâm đi. Cả đời này
ta chỉ yêu mình nàng tuyệt đối không gần nữ nhân khác. Ta – phong Thiên
Kỳ sẽ mãi mãi chỉ yêu một người là Hoàng Song Nhật Dương".

Nước mắt nàng rơi ướt đầy vai áo, con tim quặn thắt như bị ai dùng tay

bóp nghẹt. "Chàng hãy về đi, đừng tốt với ta như vậy. Nếu không ta sẽ
không có cách nào buông tay chàng. Ta cả đời này cũng chỉ yêu mình
chàng. Hãy quên ta đi, ta không thể mang lại hạnh phúc cho chàng".

Bóng dáng ấy ngày càng khuất dần, nàng cũng đứng lên lau khô dòng

nước mắt "Tạm biệt chàng".

Một cơn đau đớn xuất phát từ tâm lan truyền đến ngực, nàng không cầm

được mà phun ra một ngụm máu tươi.

- Mị dược trong người ngươi vì bị khống chế nên sẽ làm cơ thể ngươi

đau đớn tột cùng mỗi khi động tâm. Ngươi nếu muốn chết sớm hơn một
chút thì cứ việc để tâm mình dao động, nhưng ta nhắc ngươi một điều nếu
ngươi chết sớm như vậy thì nhân gian cũng sẽ bị diệt vong theo ngươi thôi.
Bởi vì Sát Huyết Hồn trận chỉ có thể phá giải khi nó được khởi động và chỉ
có thể trong một canh giờ đầu mà thôi.

Giọng Thà Thiên vọng ra từ bên trong động.

Nàng bước vào trong động khuôn mặt trở nên lạnh lùng đáng sợ.

- Sư thúc, ta muốn rời khỏi đây tìm gia gia. Nếu người nhất quyết không

chịu ta chỉ đành đắc tội.

Thấy Tà Thiên ngồi im bất động không trả lời. Nàng liền ra tay xuất thủ

đánh về phía lão. Đây là lần đầu tiên nàng dùng hết công lực của mình. Tà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.