KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 277

- Nha đầu ngốc, chúng ta coi như có duyên. Ta không có gì tặng ngươi

chỉ có cái này giao cho ngươi trước khi nói lời tạm biệt.

Tà Thiên vừa nói vừa truyền hết nội lực của mình sang người nàng.

Nàng cảm nhận thấy một nguồn khí nóng đang di chuyển vào trong người,
cảm giác nóng như hỏa đốt xen đến từng chân tơ kẽ tóc.

Sau khi mọi thứ kết thúc thì râu tóc trên người lão đã biến thành bạc

trắng.

- Sư thúc, tại sao người lại làm như vậy?

Tà Thiên dùng chút sức lực cuối cùng mỉm cười với nàng, giọng nói

cũng không còn đủ mạch lạc, có lẽ lão đã truyền hết tất tâm huyết cả đời
cho nàng.

- Có thể gặp được ngươi ta đã không còn gì phải hối hận, hãy thay tiêu

diệt tên phản đồ đó để trừ hại cho dân chúng, nếu có thể hãy chôn nó cùng
với ta để kiếp sau ta cũng không phải cô đơn nữa – Tà Thiên phun ra một
ngụm máu tươi, đôi tay run run buông tay nàng ra – con có thể gọi ta một
tiếng sư phụ không?

Đôi mắt nàng lạnh lùng mà lãnh đạm, hai chân quỳ xuống trước mặt Tà

Thần, dập đầu ba cái.

- Đồ nhi bái kiến sư phụ.

- Đồ nhi ngoan.....

Tà Thiên gật đầu nhẹ một cái, ánh mắt toát lên vẻ hài lòng. Đôi hàng mi

trĩu nặng giờ đây cũng nhẹ nhàng hạ thấp.

Nàng vẫn quỳ ở đó im lặng chẳng nói lời nào. Sau hai canh giờ nàng

mới cất bước đi. Không gian lạnh lùng đáng sợ, con người lãnh khốc vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.