KHI NÀO CƯỚP NHÀ BĂNG - Trang 206

CẦN BAO NHIÊU NHÂN CÔNG TRUNG QUỐC ĐỂ BÁN

ĐƯỢC MỘT HỘP SỮA CÔNG THỨC CHO TRẺ?

(SDL).
Trong chuyến công tác gần đây đến Trung Quốc, tôi phát hiện thấy có

những việc mà chỉ cần một người làm ở Mỹ thì ở đây có đến tận năm
người. Chẳng hạn, ở khách sạn nơi chúng tôi lưu lại, có một người quản lý
lầu mà nhiệm vụ chính của chị này có vẻ như là nhấn nút thang máy. Cũng
có thể chị còn làm những việc khác nữa mà tôi không biết, nhưng chị sẽ
luôn nhấn nút thang máy cho khách. Ở nhà hàng cũng thế, đâu đâu cũng
thấy bóng người phục vụ, như thể mỗi bàn có một người phụ trách vậy.

Trên con phố chính ở thành phố Nam Xương (tỉnh lỵ của tỉnh Giang Tây,

Trung Quốc), có lẽ có khoảng 200 người đứng quanh đó với tấm biển viết
tay bằng bìa các-tông. Ban đầu, tôi đoán có lẽ họ là dân thất nghiệp và đang
tìm việc. Hóa ra đó là công việc của họ, đứng ở góc phố cả ngày trời với
tấm biển thông báo thu mua điện thoại di động cũ. Không may cho họ, suốt
cả tuần đi lại trên con phố đó, tôi chỉ nhìn thấy khoảng vài ba chiếc điện
thoại di động được đem bán. Đây đúng là thị trường cạnh tranh nhất mà tôi
từng biết. Dù thế, chắc họ vẫn phải nhận được số tiền công kha khá, nếu
không họ đã chẳng ở đó làm gì.

Khi tôi tới một tiệm bách hóa lớn để mua hộp sữa công thức cho cô con

gái Sophie của mình, tôi nghĩ mình đã nhìn thấy một trường hợp dư thừa
lao động bậc nhất. Khi tôi ngó nghiêng cả dãy để tìm đúng loại sữa, có tới
bốn phụ nữ trẻ rất nhiệt tình giúp tôi.

Ban đầu, tôi còn nghĩ họ là những người mua sắm tốt bụng. Cuối cùng,

tôi mới vỡ lẽ ra là họ đang làm việc (họ không nói tiếng Anh và tôi biết
khoảng 50 từ tiếng Hoa phổ thông). Bốn người bọn họ túm tụm quanh tôi
suốt chừng mười phút trước khi tôi quyết định mua một hộp sữa công thức
giá 4 đô-la. Với tôi đó là chuyện không tài nào hiểu được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.