KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 110

Im lặng một lát, đáng thương nói “Chế chút độc dược phòng

thân cũng không xấu mà, con không làm độc dược có thể lấy mạng
người là được” Đông Phương Triệt xoa đầu cô “Vậy cũng không
được” Nghi Lâm nghĩ, đã không cho thì sờ đầu tôi cái lông gì? Cô
tức giận nói vì sao, Đông Phương Triệt trả lời “Sợ muội làm hại ta”
Nghi Lâm nghẹn lời, sau đó khô cằn nói “Ta không dám” Đông
Phương Triệt nói “Con người ấy mà, có khi nói không dám nhưng
lại dám làm” Nghi Lâm lại nghẹn lời, giải thích “Nếu con hại người,
sư môn của con sẽ chịu liên lụy, lại nói, con rất coi trọng mạng của
mình” Đông Phương Triệt cười dịu dàng với cô “Tiểu Lâm Nhi,
muội không biết thứ bẩn nhất trên đời này là lòng người sao? Thứ
khó lường nhất cũng là lòng người sao?”

Nghi Lâm không biết nói gì, hoàn toàn thua trận.

Đông Phương Triệt biết một ít dược lý, không để ý bất mãn của

Nghi Lâm, lấy một ít dược liệu quý báu và khó tìm thì tám phần là
Dương trưởng lão sẽ không giao, để cho anh em nhà họ Đinh cầm
lệnh bài của hắn tới phòng thuốc, Nghi Lâm ầm ỹ đòi đi theo, Đông
Phương Triệt liếc mắt nhìn cô thì lập tức im lặng.

Lấy thuốc khỏi dược khố thật sự rất khó khăn, Đông Phương

Triệt tính toán, anh em nhà họ Đinh phải nói chuyện với Dương
trưởng lão gần hai canh giờ, khoanh tay ôm Nghi Lâm lên ghế nói
“Đợi cũng rất nhàm, bây giờ đi ra bên ngoài đi dạo với vi sư ha?”
Nghi Lâm cúi đầu xem thường, tôi có thể chọn sao?

Tổng đàn của Nhật Nguyệt thần giáo có mười Đường Môn, mỗi

Đường Môn sẽ do một trưởng lão nắm giữ, dưới trương lão là
Đường chủ, Hương chủ, Quản sự, Đệ tử và tôi tớ. Đông Phương
Triệt cầm tay nhỏ của cô đi nghênh ngang bên ngoài, rêu rao khắp
nơi, giống như sợ mọi người không biết hắn là giáo chủ còn cô là đệ
tử của hắn không bằng. Lòng Nghi Lâm lạnh lẽo, lòng đen đến vậy,
hắn đúng là cực phẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.