KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 302

Một hàng năm người, kể cả anh em họ Đinh, đi trên đường rất

đáng chú ý, khiến người ta chú ý nhất là Nghi Lâm, Đông Phương
Triệt đứng bên cạnh cô cực kỳ khó chịu, đúng là họa thủy, không
biết đã trêu chọc biết bao trái tim thiếu nam thiếu nữ.

Mà họa thủy nào đó lại không ngừng đi trên đường, cũng mua

không ít đồ chơi, căn bản không biết mình làm mất trật tự giao
thông, nhưng mắt thấy mặt Đông Phương tiểu tặc đen như đáy nồi,
cả người tỏa ra sát khí, cô không muốn để ý cũng khó. Vừa vặn tới
giờ ăn cơm trưa, thấy một quán ăn, Nghi Lâm dẫn đầu đi vào, bảo
tiểu nhị cho mình một phòng riêng, xung quanh yên tĩnh một chút
mới khiến sắc mặc Đông Phương Triệt tốt hơn.

Vừa gọi đồ ăn thì nghe tiếng huyên náo bên dưới, Nghi Lâm tò

mò mở cửa sổ, nhìn xuống xem có chuyện gì thì thấy bên ngoài có
đánh nhau, xung quanh có rất nhiều người vây quanh, Đông
Phương Triệt kéo cô lại, trách mắng “Có cái gì hay mà xem?” Nghi
Lâm làm mặt quỷ với hắn, lại nhìn một chút, không lâu sau thì thấy
bốn người cưỡi ngựa đi tới, một nữ ba nam, cô gái xinh đẹp đáng
yêu, chàng trai bên cạnh cũng rất đẹp trai, hai chàng trai đi sau thì
không có gì đặc biệt, nhưng cô biết cô gái ấy, đó là Nhạc Linh San,
đã gặp tại Lưu phủ ở Hồ Bắc năm trước.

Bốn người xuống ngựa, đi qua chỗ nhiều người tụ tập, một lát

sau thì cô gái hô lên “Đại sư huynh!” Vì vậy Nghi Lâm mất bình
tĩnh, lúc này Đông Phương Triệt cũng đi qua, cười nhạo “Trách
không được thấy cô ta quen mắt, thì ra là con gái của lão Nhạc,
người đang bị đánh kia hẳn là Lệnh Hồ Xung, hừ”

Nghi Lâm nghĩ trong lòng, hiệu ứng kịch tình thật mạnh mẽ,

Lưu phủ đã có BUG lớn như thế mà vẫn có thể thuận lợi đi tiếp, cô
gái nhỏ cảm thấy rối rắm trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.