KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 378

vuốt lên da thịt cô, có cái gì đó từ trong lòng nhảy ra, cô cảm nhận
được ngón tay hắn đang đâm mạnh liệt vào trong nơi bí ẩn.

Cô sợ hãi kêu ra tiếng, hắn đột nhiên hôn môi cô, ngón tay thăm

dò trong ơ thể cô.

Đôi mắt đen của cô im lặng nhìn hắn, giống như động vật nhỏ bị

dọa sợ, vừa vô tội lại yếu ớt.

Lòng hắn mềm nhũn, nhẹ nhàng hôn lên mi mắt cô, một cánh tay

vuốt lưng cô “Đừng sợ, đừng sợ” Cho dù rất khó chịu nhưng hắn
vẫn nhịn, kiên nhẫn an ủi, ỗ về cô.

Cô không sợi hãi, mà là… Mà là không biết dung túng hắn vậy

có đúng không. Thật ra, với tình huống này, cô không thể lùi bước,
từng bước từng bước đến bây giờ, nếu không phải do cô phóng
túng, hắn không thể bước đến bước này. Từ hai ngày trước, khi hắn
luyện xong võ công, cô đã nghĩ tới tình trạng hôm nay

Nghi Lâm không muốn chấp nhận, nhưng tim không lừa người

được, đây là nghiệt duyên.

“A~~ Đông Phương ~~~ Triệt ~~~” Cô muốn mỏ miệng kêu tên

hắn, nhưng lại giống như tiếng rên rỉ, nỉ non vậy. Nó giống như
móng mèo nhỏ đang gãi vào lòng hắn.

Hắn rút ngón tay ra.

Hư không bỗng nhiên đến làm cô chấn động, đôi mắt hơi ẩm

ướt, nhìn hắn mê ly, vẻ mặt này rất mê người.

Hắn mạnh mẽ mở hai chân của cô ra, vật nóng bỏng xâm nhập

vào hoa huyệt của cô, xâm chiếm sự ngây ngô của cô. Động tác của
hắn liền mạch lưu loát, lúc cô nghĩ mình có lẽ mình sẽ có cơ hội từ
chối, ngừng vọng tưởng của cô. Đông Phương Triệt không phải đứa
ngốc, dù thương tiếc cô, nhưng tuyệt đối không buông tha đồ ăn
ngon trước miệng, hắn muốn cô, chỉ nghĩ thôi, cơ thể đã đau rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.