KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 57

mình, cho nên trong khoảng thời gian điều trị cho người đàn ông
rắn rết này, cô nhất định không trốn. Tuy rằng đó là hành động ngu
xuẩn, nhưng đây là y đức, cũng là nguyên tắc làm người của cô.
Đương nhiên, nếu ba của cô biết con gái của mình vì lời dạy của
mình mà dấn thân vào nguy hiểm nhất định sẽ hộc máu ba mét, sau
đó hô: Hoang đường! Hoang đường!

“Chú à, có thể làm phiền chú đi báo tin cho hai vị sư tỷ của ta

không? Nói ta muốn trị bệnh cứu người, không thể về trong thời
gian ngắn, hai sư tỷ về trước báo cho sư phụ một tiếng” Nghi Lâm
muốn viết một bức thư cho hai sư tỷ, nếu không hai người đó sẽ lo
lắng muốn chết. Mà để hai người về phái Hằng Sơn trước là vì
phòng ngừa vạn nhất, hai cặn bã ma giáo này nếu muốn giết người
diệt khẩu thì hai sư tỷ cũng không có uy hiếp gì lớn, cô tự bảo vệ
mình cũng không sai, Nghi Lâm không trông cậy Nghi Quang Nghi
Mẫn có thể cứu mình, chỉ cầu hai người không liên lụy mình là đủ
rồi.

Người đàn ông râu dài cười ha ha nói “Chuyện này thì dễ,

ngươi cứu huynh đệ của ta tức là có ơn với ta, đợi lát nữa ta gửi thư
qua, tránh cho hai sư tỷ ngươi tìm khắp nơi”

Nghi Lâm vui vẻ cảm kích, trong đầu suy nghĩ cách chạy trốn.

Sơn động đột nhiên im lặng, sau đó người đàn ông râu dài nhìn

về phía người đàn ông rắn rết “Huynh đệ, hôm nay ngươi chưa ăn
cơm, ta đi tìm đồ ăn, thuận tiện báo cho hai ni cô đó” Người đàn ông
rắn rết cười nói “Làm phiền huynh trưởng rồi” Người đàn ông râu
dài trừng mắt “Ngươi lại khách khí với ta, hai chúng ta là huynh đệ
kết nghĩa, cùng sống cùng chết, phiền cái gì mà phiền, ngươi còn nói
vậy ta sẽ tức giận” Người đàn ông rắn rết khó khăn nâng hai tay làm
vẻ bồi tội, người đàn ông râu dài vội vàng ấn tay hắn, người đàn ông
rắn rết nói “Là lỗi của đệ, huynh trưởng đừng tức giận”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.