KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 59

đường luyện công của ngươi… hoặc là… lúc ngươi luyện công phải
có ta ở cạnh…” Nghi Lâm không có cách nào mới nói vậy, cô lo lắng
sau mười lăm ngày tới hắn lại luyện công, làm mạch rối loạn rồi tức
giận giết cô thì mất nhiều hơn được, đành lấy hết can đảm nói suy
nghĩ của mình để đổi cái mạng.

Vài năm trước, lúc mới xuyên qua, cô không coi trọng mạng của

đời này, mặc dù không tự sát, nhưng nếu vì nguyên nhân khác mà
chết cô cũng vui vẻ đồng ý. Nhưng bây giờ đã qua bốn năm, sự
quyết đoán lúc đó nhạt đi dần, bây giờ muốn cô chết, cô không làm
được, cô sợ chết.

Người đàn ông rắn rết không nói gì, chỉ nhìn cô hờ hững, Nghi

Lâm không dám làm gì, tim đập nhanh, cúi đầu làm tượng điêu
khắc. Một hồi sau, người đàn ông rắn rết mới mở miệng nói “Ngươi
nhỏ tuổi như vậy nhưng cũng rất thông minh, người thông minh rất
sợ chết, nha đầu, về sau đi theo ta đi”

Cô có thể nói không được sao? Nghi Lâm nghẹn khuất trong

lòng nhưng vẫn vội vàng gật đầu, bảo vệ mạng vẫn là điều quan
trọng, những thứ khác rồi cũng sẽ đến, rồi sẽ có cơ hội trốn thoát.
Bây giờ cô rất hối hận, sao lúc trước không làm chút thuốc mê phòng
thân, khi đó nghĩ là đi theo hai sư tỷ, lại chưa tới lúc võ lâm rung
chuyển nên lười không phối dược, bây giờ nghĩ lại, thật sự muốn
đâm đầu vào đậu hũ mà chết quá.

Lúc người đàn ông râu dài trở về thì mang theo không ít đồ ăn

ngon, hộp đựng rất lớn, đồ bên trong không rớt ra, có thể thấy khinh
công của hắn rất cao, không thể xem thường. Người đàn ông râu dài
nói “Nha đầu, ta quên ngươi là đệ tử phái Hằng Sơn, nên đồ ăn đem
về đều là đồ mặn, ngươi chịu khó ăn cơm trắng trước ha” Nghi Lâm
nghe nửa câu đầu đã rất vui, thịt đó, cô đã không được ăn thịt bốn
năm rồi!! Nhưng mà nghe nửa câu sau xong thì khó chịu, có thịt mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.