KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 61

Tùy tiện tìm người biết y lý làm cái quái gì? Y thuật của người nọ có
cao bằng ngươi sao?”

Nghi Lâm rụt vai, khiêm tốn nói “Y thuật ta không quá giỏi, chỉ

học hai năm thôi”

“Được rồi, nha đầu, đừng giả bộ ngớ ngẩn với ta, hôm nay ta

nói cho ngươi biết, nếu ngươi cứu được huynh đệ của ta, chúng ta sẽ
cung ngươi phụng ngươi sủng ngươi, nhưng nếu chữa không tốt, hừ
hừ, tuy rằng ngươi nhỏ tuổi, nhưng thông minh, hậu quả thế nào
ngươi tự hiểu”

Nghi Lâm thầm mắng đám người này trở mặt nhanh, đầu óc lại

chuyển nhanh hơn người khác, cô đương nhiên không muốn chết,
người đàn ông rắn rết này nhất định phải chữa, lại nghĩ tới cuộc
phiêu lưu khá lớn sắp tới, phải suy nghĩ bàn tính lâu dài, tạm thời
chỉ có thể án binh bất động, tùy cơ ứng biến, sư môn cũng phải nói
lại, nếu không phái Hằng Sơn sẽ trở mặt với Ma giáo, nghĩ tới đây,
Nghi Lâm nói với người đàn ông râu dài “Ta có thể gửi thư về sư
môn được không? Cũng phải nói cho sư phụ yên tâm, biết ta không
biến mất vô cớ” Người đàn ông râu dài thấy khuôn mặt nhỏ của cô
tái nhợt, hai mắt đầy nước nhìn mình, vừa đáng yêu vừa đáng
thương, nhịn không được nhéo má cô, cười nói “Có thể”

Chương 9: Kẹo ngọt

Nghi Lâm cứ nghĩ bọn họ sẽ ở trong sơn động hai mươi ngày,

không nghĩ tới ngày thứ năm người đàn ông râu dài đã làm ầm
muốn đem huynh đệ bảo bối của hắn chuyển vào trong thành Lâm
Châu tĩnh dưỡng, người đàn ông rắn rết tỏ vẻ cảm ơn, vẻ mặt cảm
động, tiết mục huynh đệ tình thâm này ngày nào cô cũng thấy, ban
đầu cảm thấy mới mẻ, nhưng nhìn nhiêu cũng thấy nhàm.

Thành Lâm Châu ở giữa Hà Nam và Sơn Tây, thương khách đi

qua không ít, rất phồn hoa. Người đàn ông rắn rết nằm nhắm mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.