KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 63

Lâm nhìn thấy rất vui mắt, khó trách người đàn ông râu dài đem
người đàn ông rắn rết tới đây tĩnh dưỡng, nơi này tốt hơn sơn động
kia rất nhiều.

Người đàn ông râu dài sắp xếp ba người ở một sân để tiện chăm

sóc nhau. Nơi này tên Thải Hà, trong này có một khu nhà hai tầng,
chạm trổ bắt mắt, có phong thái của vùng Giang Nam, bên khu nhà
trồng cây Hương Chương, cành lá xum xuê, cao lớn cứng cáp, hẳn là
tuổi cây cũng không nhỏ. Bây giờ là tháng tám, đã qua mùa hoa,
chắc không lâu nữa là kết quả. Bóng cây che một khoảng hồ nước rất
rộng, trong ao là sen trắng, xung quanh hồ nước là những loài hoa
đủ màu, rất xinh đẹp.

Nghi Lâm vừa liếc mắt đã thích nơi này, phòng của cô ở sát

vách người đàn ông rắn rết, xa hoa hơn phòng của cô ở phái Hằng
Sơn rất nhiều, nằm trên nệm gấm chăn mềm, có mùi hương nhẹ
nhàng, thoải mái vô cùng. Bây giờ đang trong mùa hè, có hồ sen,
theo lý thuyết phải có nhiều muỗi, nhưng mà trong sân có cây
Hương Chương cao lớn nên không có con nào xuất hiện, cây Hương
Chương này là thứ tốt, toàn thân đều là bảo bối, vỏ cây và quả của
cây có thể làm thuốc, long não được làm từ cây Hương Chương này
đấy! Lá của cây Hương Chương có công dụng khử trùng, nhưng cây
này thường sinh trưởng ở phương Nam, phương Bắc không trồng
nhiều.

Châm cứu cho người đàn ông rắn rết theo lệ thường, Nghi Lâm

nói vài loại dược liệu để phối hợp thuốc với người đàn ông râu dài,
người đàn ông râu dài vung tay lên nói “Ngươi viết dược liệu cần
thiết ra là được” Vì vậy Nghi Lâm về phòng viết ra giấy, hôm sau
đưa cho người đàn ông râu dài, sau đó hắn xoay người đưa cho
người đàn ông rắn rết hỏi “Đông Phương huynh đệ, đệ biết một
chút dược lý, nhìn xem có chỗ nào không thỏa đáng không?” Nghi
Lâm tức giận tới nghiến răng, người này có biết cái gì là xấu hổ
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.