KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 1002

"Cái gì ngươi cũng không hiểu, cho nên mới nói hắn như vậy, khi hắn

còn nhỏ, Hoa Hinhlãnh khốc giáo dục hắn lớn lên, Hoa Hinh căn bản không
yêu thương hắn, chỉ yêu quyền thế, luôn sử dụng âm mưu lập nên kế hoạch
cuộc sống của hắn cho đến bây giờ, có lúc, ta đã suy nghĩ rất nhiều, lúc nhỏ
hắn đã trải qua cuộc sống khổ cực ra sao mà lại trở thành một người có tính
tình lạnh lùng đạm bạc như bây giờ." Bạch Ly Nhược chậm rãi nói ra, suy
nghĩ đắm chìm trong hồi ức, nàng nhớ tới hắn chịu hết khổ cực này đến cực
khổ khác, nhớ tới tuấn dung luôn ẩn nhẫn chứ không bao giờ giải thích, nhớ
tới mắt phượng trung ánh mắt sáng chói của hắn lúc bị thương, nhớ tới vẻ
mặt mỗi lần muốn nói lại thôi của hắn.

Minh Nguyệt thở dài, "Xem ra, ngươi thật sự rất yêu hắn, so với trong

tưởng tượng của ta, còn nhiều hơn rất nhiều!"

"Minh Nguyệt, ngươi hãy thành thật nói cho ta biết, Thần hắn rốt cuộc

đã đi đâu? Ta không tin, hắn rời khỏi ta, chúng ta rất vất vả mới có thể giải
khai toàn bộ khúc mắc!" Bạch Ly Nhược nói chân thành, mắt nhìn phương
hướng của Minh Nguyệt.

"Đi một nơi đối với hắn có lợi nhất, về sau hắn có thể sẽ quên ngươi,

độc của hắn cũng sẽ được giải trừ, sẽ là một vị đế vương anh minh nhất của
Sở quốc, Bạch Ly Nhược, ngươi có quên được hắn hay không?" Minh
Nguyệt cơ hồ cầu khẩn nhìn Bạch Ly Nhược, thanh âm thấp đến không thể
thấp nữa.

Bạch Ly Nhược kiên định lắc đầu, "Không thể!"

Minh Nguyệt thở dài, "Hai người các ngươi, thật sự là quá quật cường

làm cho người ta cực kỳ phẫn nỗ, khó trách Tử Y vẫn luôn muốn tìm biện
pháp giết ngươi!"

"Ta tin tưởng, nếu Tử Y thật sự giết chết ta, Thần hắn cũng sẽ không thể

là mọt vị hoàng đế tốt, hai chúng ta, đã từng cam kết, sống chết gắn bó!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.