KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 1030

"Vậy ngươi lôi kéo ta, trước bay hai canh giờ, sau đó chúng ta sẽ tiếp tục

đi bộ, chờ ngươi có sức rồi, chúng ta bay nữa, như vậy là được mà?"

"Chủ ý rất tốt, chờ lúc ta sức cùng lực kiệt đi bộ, gặp dã thú, hai người

chúng ta có thể cùng nhau vùi thân trong bụng chúng, ngươi nhất định trở
thành mục tiêu của người săn thú, chủ ý tốt như vậy, thua thiệt ngươi nghĩ
ra."

Bạch Ly Nhược không nói nữa, dọc đường đi nàng đã có thói quen bị

Minh Nguyệt chê cười, nếu có một ngày, hắn chịu hòa hảo nói chuyện với
nàng, nàng mới thấy kỳ quái.

Minh Nguyệt cầm lăng nhuyễn đi hồi lâu, mới dừng bước lại, quay đầu

nhìn Bạch Ly Nhược, "Ngươi mệt lắm không? Có muốn ngồi xuống nghỉ
ngơi hay không?"

"Ngươi mới vừa rồi không phải nói, chung quanh đây chỉ có hoa cỏ sao?

Ta nào dám còn muốn nghỉ ngơi?" Bạch Ly Nhược có chút oán trách khi
mở miệng, nàng không thấy Tùng Lâm là nơi thế nào, nhưng có thể tưởng
tượng được đây là rừng rậm nguyên thủy á nhiệt đới, ngộ nhỡ thật sư gặp dã
thú gì đó, vậy thì không phải mất nhiều hơn được sao, huống chi nàng còn
có thể chịu đựng.

"Ngồi xuống, nghỉ ngơi đi, phụ cận nơi này có nước, hẳn là an toàn!"

Minh Nguyệt buông lỏng lăng nhuyễn ra, thản nhiên nói, "Ngươi ngồi ở nơi
đây chờ ta, ta đi lấy nước!"

Bạch Ly Nhược gật đầu, cũng không quản Minh Nguyệt có thể nhìn thấy

hay không, nàng dựa vào một thân cây ngồi xuống, Minh Nguyệt phi thân
rời đi, trong tay nàng cầm lăng nhuyễn của Minh Nguyệt, ở giữa lăng
nhuyễn có một lưỡi dao ngắn, nàng sợ làm ngón tay bị thương, liền mò
mẫm đem lăng lưỡi dao của nhuyễn mềm lăng lấy xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.