KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 1035

nàng không thể ở chung một chỗ cùng sư huynh, sau này,để cho ta chăm
sóc nàng, có được không?"

Bạch Ly Nhược nghẹn ngào, bả vai run rẩy, nàng từ trong lòng hắn

giương khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt, nức nở nói, "Tại sao, ngươi
không phải rất chán ta, thậm chí có chút ghét ta sao?"

Minh Nguyệt cười khổ, "Tại sao nàng lại nghĩ như vậy?"

"Trực giác." Bạch Ly Nhược lui về sau mấy bước, tự mình nâng lên ống

tay áo lau nước mắt trên mặt, mò mẫn muốn đi ra ngoài, mặc dù bị Minh
Nguyệt hại thiếu chút nữa vùi thân vào bụng rắn, nhưng vì cuộc sống sau
này, nàng còn phải dựa vào hắn, giúp nàng tìm được Phong Mạc Thần.

Minh Nguyệt lấy con cóc cùng mật trăn ra, đặt ở trong hòm thuốc ở sau

lưng, hắn rửa sạch lụa mỏng mềm rồi cất lại, Bạch Ly Nhược đã đi được
một khoảng cách, hắn kêu ở phía sau nàng, "Chờ ta một chút, nàng cẩn thận
lạc đường!"

Bạch Ly Nhược còn đang tức giận, mò mẫn đi về phía trước, Minh

Nguyệt bước nhanh đến phía trước, cầm tay mềm mại của nàng, có chút
khiển trách nói, "Đừng đi loạn, cẩn thận gặp nguy hiểm!"

Bạch Ly Nhược rút tay về, không để ý tới dặn dò của hắn, tiếp tục đi,

Minh Nguyệt cau mày, lại cầm tay của nàng,Bạch Ly Nhược muốn tránh,
lại bị hắn cầm chặt hơn, nàng nóng nảy như muốn rơi nước mắt, phẫn hận
nói, "Làm gì? Ngươi muốn kéo ta đi cho rắn ăn sao?"

Minh Nguyệt cau mày, cúi đầu nói, "Thật xin lỗi, đừng giận nữa, được

không?"

Bạch Ly Nhược hừ lạnh, nước mắt trên gương mặt vẫn chưa khô, ánh

mặt trời chiếu rọi trên gương mặt trắng nõn của nàng, trong suốt như xuyên
nhập, nàng lại hất tay của Minh Nguyệt ra, mang theo tiếng khóc nức nở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.