KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 1083

Chẳng biết lúc nào, trong tay Bạch Ly Nhược đã cầm lưỡi dao, lưỡi dao

là lấy trong nhuyễn lăng của Minh Nguyệt, vết đao sắc bén, lưỡi kiếm sáng
bóng như tuyết lạnh, nàng chưa bao giờ biết, trong tay áo nàng có một lưỡi
dao ẩn giấu lâu như vậy, thì ra bén như vậy.

Lúc lưỡi dao xẹt qua da thịt nàng, chính tay nàng nhe được tiếng da thịt

bị cắt nhỏ nhoi, "ti" một tiếng, nàng mỉm cười nhắm mắt lại.

Phong Mạc Thần, kiếp này, không phải là chàng từ bỏ ta, cũng không

phải ta từ bỏ chàng, là vận mệnh, từ bỏ chúng ta...

Phong Mac Thần, ta chờ chàng ở bên sông vong xuyên, ta sẽ không

uống nước vong xuyên, ta không muốn bản thân lại quên chàng...

Phong Mạc Thần, nếu thật sự có kiếp sau, chúng ta không cần phải

giống như kiếp này, yêu đau khổ như vậy...

Phong Mạc Thần, ta đi trước, thật xin lỗi, ta thật sự yêu chàng...

Máu ào ạt chảy ra, nàng cảm giác được ánh sáng ấm áp từ từ cách xa

nàng, nàng nhắm mắt lại, thấy Phong Mạc Thần mỉm cười với nàng, hắn
nói với nàng "Nhược Nhi, chúng ta đời đời kiếp kiếp, đều phải ở bên nhau."

Nước mắt, lướt qua gò má, bên hông Linh Đang biệt ly đột nhiên rơi

xuống, sắc mặt Phong Mạc Thần tái mét nhìn linh đang rớt xuống mặt đất,
một câu chuyện tình yêu, rung động đến tâm can, một cái tên, bách chuyển
thiên hồi, mọi người thúc giục "Tân lang, phải phu thê giao bái..."

Hắn không nhúc nhích, chỉ đứng ở đó, nhìn Linh Đang trên mặt đất,

trong mắt dâng lên huyết khí, mở miệng, một cái tên khắc trong tim trào ra
theo máu được phun ra "Nhược Nhi --"

Hắn kêu to tê tâm liệt phế, Nhan Tiểu Ngọc kéo khăn voan xuống, nhìn

bộ dáng hắn đau khổ, Minh Nguyệt thở dài, hắn lại có thể, phá tan chướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.