KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 145

Phong Mạc Thần cười một tiếng “Hung thủ? Vương phi chẳng nói hung

thủ là Đan Cơ sao?”

Bạch Ly Nhược thở dài, nàng chỉ nghĩ mà thôi, không có chứng cứ làm

sao có thể kết luận?

“Được rồi, đừng có suy nghĩ nhiều, hung thủ đã hiện nguyên hình…”

Phong Mạc Thần không đành lòng trêu chọc nàng, kẹp chặt bụng ngựa,
giục ngựa phi tới vùng ngoại ô.

Hai tay Bạch Ly Nhược níu chặt lấy bờm ngựa, nàng không biết cưỡi,

ngồi trên lưng ngựa cảm thấy vô cùng khó chịu, hơn nữa nàng không muốn
tựa vào lồng ngực của hắn, chỉ có thể duy trì một tư thế cứng ngắc.

“Vương phi, ngươi có biết đây là chỗ nào không?” Phong Mạc Thần nhẹ

giọng hỏi, tâm tình hắn không được tốt lắm, hắn chỉ vì muốn chọc tức Hàn
Thiên Mạch mới thuận miệng nói đi đạp thanh, ra cửa mới phát hiện vốn
không biết nên đi chỗ nào cả.

“Không biết.” Bạch Ly Nhược hờ hững đáp.

“Có phải nếu ngày hôm nay người ngồi sau Vương phi là Hàn Thiên

Mạch thì ngươi biết sẽ đi nơi nào không?” Phong Mạc Thần khẽ nheo mắt,
thanh âm hàm chứa tức giận, một tay nắm chặt dây cương, một tay nắm bờ
eo của nàng, khiến cho nàng tựa vào ngực mình.

“Đúng, Hàn công tử là người khiêm tốn, không giống loại hèn hạ vô sỉ

có thể so sánh với…” Bạch Ly Nhược hừ lạnh, ánh mắt sắc nhọn.

Phong Mạc Thần thấy nàng đường hoàng tự nhận, tay di chuyển từ hông

của nàng tới cằm, ép nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn, mắt tóe ra hàn quang,
gằn từng chữ một “Ngươi cả đời này chỉ có thể sống chung một chỗ với tiểu
nhân hèn hạ, ngươi có oán hận không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.