KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 148

Phong Mạc Thần rửa tay, đứng lên, quay đầu lại nói “Nước ở nơi này rất

ngọt, ngươi muốn tới đây thử một chút không?”

Chủ để nói chuyện thay đổi, nhưng mà rất liền mạch, sắc mặt Bạch Ly

Nhược không thay đổi, đứng dậy đi tới bên suối.

Nàng vốc nước nhẹ nhàng vỗ vào mặt, dòng nước mát trong thấm vào

ruột gan, cảm giác được phía sau có một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn
mình, lạnh nhạt xoay người lại, hờ hững nói “Nhìn ta làm gì?”

Phong Mạc Thần mỉm cười “Tại sao ngươi không dùng son phấn?”

Bạch Ly Nhược cười lạnh, nghịch nước suối trong tay, giễu cợt nói

“Vương phi bị vứt bỏ ở lãnh cung, ba bữa cơm no còn phải suy nghĩ, nói gì
đến son phấn?”

Phong Mạc Thần không nói tiếp, khóe miệng nhếch lên, từng bước đến

gần, nắm chiếc cằm nhỏ xinh, ngón cái nhẹ miết làn da trắng nõn, mị hoặc
nói “Nếu ngươi không bướng bỉnh đến vậy thì bằng mỹ mạo của ngươi, sao
có thể rơi vào cảnh này được?”

Bạch Ly Nhược nhướng mày “Sao cơ? Vương gia, thần thiếp cho rằng

vì cùng tỷ tỷ có dung mạo giống nhau như đúc, mới khơi lên hận ý trong
ngươi, lâm vào tình cảnh này.”

Phong Mạc Thần lắc đầu, nụ cười trở nên lạnh nhạt “Ngươi vừa mở

miêng, trở nên thật đáng ghét rồi.”

Đột nhiên, bầu không khí biến đổi, lá cây xào xạc, ánh mắt trời phản

chiếu ảnh đao kiếm sáng loáng, loạn muốn mê mắt.

Sắc mặt Phong Mạc Thần bỗng tối sầm, đem Bạch Ly Nhược đẩy mạnh

sang một bên, một ám tiển bay xé gió ngang qua, cắm phập vào cái cây đối
diện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.