KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 687

Thanh kiếm của Phong Mạc Thần sáng bóng, mũi kiếm vẫn còn đang

nhỏ máu, hắn một tay che ngực, một tay vượt qua, lạnh lùng, từng bước một
đạp lên máu đi vào nội điện, mọi người ở bên trong, biết rõ võ công cao
cường của hắn, chỉ là không biết, nó đã đến trình độ này.

Khi hắn ra ngoài, cầm trong tay một bộ y phục, đó là một bộ y phục nửa

này nửa kia dùng gấm tuyết hoa lệ may thành, bàn tay nhuốm máu cầm áo,
từng bước ra khỏi hoàng cung.

Thời gian trôi qua Bạch Ly Nhược cùng Vân Thiên Mạch, ánh mắt

ngưng đọng, đôi môi tái nhợt bỗng nhúc nhích, muốn nói điều gì đó, cuối
cùng lại không có nói ra, chỉ từng bước chậm rãi rời đi.

Tiểu Hoàng Đế sợ hãi núp sau lưng Thượng Quan Kiêu tiểu ra quần,

Thượng Quan Kiêu tức giận, sắc mặt đỏ bừng, Vân Cảnh Mạch uống trà
vẫn lạnh nhạt như cũ, Vân Thiên Mạch được thái y mang đi, Bạch Ly
Nhược nhìn vết máu trên đất, tim giống như bị lăng trì từng mảnh.

Nàng dọc theo vết máu đi vào đại điện, tuyết rơi như lông ngỗng lại như

một con thú gầm thét dữ tợn, không tỳ vết rơi trên đất, không có bất kỳ dấu
chân nào, chỉ có một chuỗi vết máu đỏ thẫm, nhìn ở trong mắt, mà ghê rợn.

Thân thể Bạch Ly Nhược khẽ run, ngồi xổm người xuống, co rúc ở trên

mặt tuyết, đập vào trong mắt, là một vết đỏ thẫm, khiến nàng từ thân đến
tâm đâu đớn không thể ức chế được, nàng cắn ngón tay không khống chế
được nước mắt nóng bỏng, ngón tay bị cắn đến thịt, nước mắt vẫn như cũ
rơi xuống.

Tuyết rơi xuống đất, hòa tan trong máu, màu sắc pha loảng tươi đẹp kia,

khiến tâm càng đau, gắt gao quấn chặt, thế nào cũng không thể tan ra.

Trở lại quán trọ, Phong Mạc Thần đã biến thành một người tuyết, vết

thương trên ngực đã bị đông lạnh lại, sắc mặt trắng bệch như tuyết, hắn để y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.