KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 721

sao?"

Bạch Ly Nhược gật đầu, vứt bỏ mấy quân cờ, vây Ngụy cứu Triệu*, tạm

thời giải cục diện khốn khó của chính mình. Phong Mạc Thần trở tay hóa
giải nguy cơ của mình, không hề sốt ruột đến gần chém giết, mà lại thảnh
thơi vui vẻ nhìn Bạch Ly Nhược vùng vẫy trong khốn đốn, cho nàng thời
gian giải bố cục.

Bạch Ly Nhược dường như có chút bực bội, chống đỡ loạn xạ "Không

chơi nữa, căn bản là chàng không có ý định chơi cờ."

Phong Mạc Thần buông quân cờ trong tay ra, đẩy bàn cờ qua một bên,

ôm Bạch Ly Nhược, say mê cười "Là nàng không tin tưởng chính mình, nếu
là thật sự liều mạng, ta quả quyết không phải là đối thủ của nàng."

Bạch Ly Nhược sững sờ nhìn hắn, hỏi một câu càn rỡ mà chính mình

cũng không hiểu "Tại sao ta biết chơi cờ?"

Mắt Phong Mạc Thần biến đổi, dường như dao động, mím môi, do dự

một chút. Huyền Đại giành nói "Mẫu thân, mẹ chơi cờ rất lợi hại nha, phụ
thân chưa bao giờ thắng mẹ."

Tim Bạch Ly Nhược đập thình thịch, nàng run rẩy một chút, sắc mặt tái

nhợt, Phong Mạc Thần ôm chặt lấy nàng, nhìn Huyền Đại nghiêm khắc
"Đại Nhi, không được nói lung tung."

Bạch Ly Nhược quay người lại, nhìn ánh mắt Phong Mạc Thần, bình

tĩnh nói "Chàng nói cho ta biết, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Tại sao nửa
năm trước ta gặp chàng ở ngoại ô kinh thành, nhưng trong chớp mắt chàng
lại là người đã có vợ con? Chẳng lẽ khi đó, thê tử chàng đã rời bỏ chàng
sao?"

Phong Mạc Thần thở dài, giấu kín cảm xúc nhìn nàng, thấy mắt nàng

rưng rưng muốn rơi xuống, nhẹ nhàng vuốt tóc nàng "Tiểu Thất, nàng tin ta,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.