KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 730

"Tiểu Thất, cho dù tương lai xảy ra chuyện gì, ta chắc chắn sẽ không để cho
bất cứ ai thương tổn nàng."

Bạch Ly Nhược hiểu rõ, mắt mở to hân hoan, mặc kệ mục đích nam

nhân này là gì, cũng không cần biết hắn có tính toán gì, ít nhất, giờ khắc
này, nàng nằm trong lòng hắn cảm nhận tình yêu của hắn, có điều này, nàng
đã cảm thấy như vậy là đủ.

Hai người ôm nhau ngủ, ai cũng quyền luyến nhiệt độ cơ thể của đối

phương, hít sâu hơi thở của đối phương, khắc vào trong lòng.

Hôm sau, tại rừng trúc các trấn nhỏ mười dặm, ánh nắng chiếu qua khe

hỡ lá cây, cây trúc xanh biết, gió xuân thổi nghe rào rạc "Nếu đã đến, cần gì
dấu đầu lòi đuôi?"

Lá khẽ động, cây vang lên, áo xanh tung bay, Vân Thiên Mạch phiêu

diêu hạ xuống trước mặt Bạch Ly Nhược, gương mặt tái mét, thần sắc tiều
tụy.

Hắn bình tĩnh nhìn Bạch Ly Nhược rất lâu, cuối cùng thở dài "Tiểu Thất,

nàng thật sự phải làm như vậy sao?"

Bạch Ly Nhược cất tiếng cười khẩy "Không cần lại kêu ta là Tiểu Thất,

ta là Bạch Ly Nhược, là thân phận mà ngươi và Vân Cảnh Mạch cho ta,
Bạch Ly Nhược."

Hơi thở Vân Thiên Mạch phập phòng, dường như trãi qua một sự đấu

tranh khó khăn, đôi mắt lạnh lẽo nhìn nàng, nghiến răng nghiến lợi nói
"Nàng lại trách ta phải không? Nàng dựa vào đâu mà muốn trách ta? Là
nàng phản bội ta, sao nàng lại có thể yêu Phong Mạc Thần, tại sao nàng đối
với ta như vậy?"

Tay hắn rõ ràng giữ cổ Bạch Ly Nhược, khuôn mặt tuấn tú lúc sáng lúc

tối trong ánh sáng, có chút nhăn nhó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.