KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 747

Phong Mạc Thần gật đầu, đăm chiêu suy nghĩ nói "Đi thôi, giữ nguyên

kế hoạch lên đường!"

Xe ngựa một đường hướng phương Bắc, bởi vì đi chậm, hơn nữa trang

bị bên trong xe ngựa hoàn mỹ, cho nên trên đường cũng không còn cảm
thấy lắc lư, lúc Bạch Ly Nhược tỉnh lại, đã là hoàng hôn, nàng ngáp dài
nhìn Huyền Đại luyện chữ, nhẹ giọng nói "Đại nhi, phụ thân đâu con?"

Huyền Đại hướng bên ngoài xe ngựa bĩu môi, Bạch Ly Nhược đẩy màn

xe, nhìn Phong Mạc Thần cưỡi trên tuấn mã, tay cầm dây cương, thân thủ
trác tuyệt.

Áo màu xanh nhạt của hắn dưới sắc chiều, nhuộm một vầng sáng thần

thánh, gió nhẹ lay động, tay áo bay bay, con mắt trầm lặng, thần sắc lạnh
nhạt, trong thiên địa, vô cùng tuấn mỹ, còn có ai?

Bạch Ly Nhược thò đầu ra, ngáp dài nói "Sao không gọi ta? Cư nhiên để

ta ngủ một ngày."

Phong Mạc Thần nhếch môi mỉm cười, giữa lông mày hiện thị sự dịu

dàng "Có đói bụng không? Phía trước có trấn, chúng ta sẽ dừng chân ở đó,
nghỉ ngơi một ngày, sau đó sẽ tiếp tục lên đường."

Bạch Ly Nhược vặn eo bẻ cổ giãn thân thể "Cuộc sống của chúng ta như

thế này, có tính không là ngày ngày lưu lạc, bốn biển là nhà không?"

Phong Mạc Thần cười giật dây cương, thả chậm tốc độ của ngựa, cùng

xe ngựa song song đi về phía trước "Sao vậy? Ngươi có hài lòng đối với
cuộc sống như thế này không?"

"Hài lòng, trước đây ta đã rất muốn sống như vậy rồi." Bạch Ly Nhược

kéo toàn bộ màn xe màu lam nhạt ra, cả người ghé trên cửa sổ, chống cằm
nhìn một mảnh xuân xanh biếc dồi dào phía xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.