Xèo Xèo nhảy lên bả vai của nàng, thân thể vẫn không ngừng chảy máu,
ngửa đầu kêu lên vài tiếng.
Bạch Ly Nhược ôm Xèo Xèo vào trong ngực, theo cửa động đi xuống
dưới bậc thang, bên trong càng ngày càng âm u ẩm ướt, chỉ mơ hồ có ánh
sáng bắn ra, nàng vỗ đầu Xèo Xèo nói "Chúng ta không thể tùy tiện xông
vào, bên trong hình như có người."
Từ trong lòng nàng Xèo Xèo nhảy xuống, trong nháy mắt biến mất ở
trong tầm mắt của nàng, nàng kêu lên một tiếng "Xèo Xèo."
Ngay sau đó, có một thiếu niên mặc áo đen ôm xèo xèo đi ra, mái tóc rũ
xuống bên hông, không có búi tóc, da thịt trắng nõn thông suốt, ở trong
động tối giống như dương chi bạch ngọc (1 loại ngọc trắng) thượng hạng.
Ngón tay của hắn trắng nõn thon dài, vuốt ve trên người Xèo Xèo, thế
nhưng so với lông của xèo xèo còn đẹp hơn mấy phần, thiếu niên có chút kỳ
quái nhìn Bạch Ly Nhược, thản nhiên nói "Ngươi là ai, vào bằng cách nào?"
Bạch Ly Nhược kinh ngạc không mở miệng, dưới sơn động đen tối này,
lại vẫn có mỹ thiếu niên sống một mình ở đây?
"Tiểu Ngọc, ngươi bị thương." Thiếu niên vuốt ve Xèo Xèo, chạm phải
đoản kiếm trên người nó, sắc mặt trầm xuống.
Xèo xèo cắn ống tay áo của thiếu niên, nức nở kêu lên vài tiếng, thiếu
niên hơi trì hoãn ngẩng đầu lên nói "Tiểu Ngọc để cho ta cứu ngươi, ngươi
bị thương? tiểu Ngọc làm sao biết?"
Bạch Ly Nhược chậm rãi tiến lên, hiển nhiên, thiếu niên này là tân chủ
nhân của Xèo Xèo, giọng nói mượt mà của thiếu niên trong động tối cực kỳ
dễ nghe, hắn tự tay cầm cổ tay Bạch Ly Nhược, cau mày nói "Ngươi bị nội
thương rất nghiêm trọng, hơn nữa ngực dường như bị thương nặng, mất
máu khá nhiều."